HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 257

Không gian đêm đông càng trở nên mênh mông, mịt mù, chỉ có vài

ánh sao điểm xuyết nhưng người ngồi bên cạnh tôi đây, ánh sáng lấp lánh
đằng sau đôi mắt kia dường như còn sáng hơn cả vì sao.

Tôi cảm thấy hơi choáng đầu. Sao cậu ấy lại ở đây? Tôi ngồi bật dậy.

Trình Chân đứng cạnh tôi nói: “Chị tỉnh rồi à?”

“Sao em lại tìm được chị ở đây?”. Tôi bóp trán hỏi.

Với dáng vè điềm nhiên, Trình Chân nói: “Em vẫn đi đằng sau chị đấy

chứ!”

“Em theo dõi chị à?”. Tôi hỏi lại với giọng không mấy vui vẻ.

Trình Chân ngồi xuống bên cạnh tôi, nói: “Xem ra đúng là chị không

còn thích Lâm Nguyên Nhất nữa rồi? Nếu không khi nhìn thấy em và Hạ
Tử Dĩnh ở bên nhau, chị sẽ không một mình bỏ đi như vậy”.

Tôi tiếp lời: “Đúng, em nói đúng rồi đấy, nhưng như thế thì sao chứ?

Chắng phải bây giờ em đang ở bên Hạ Tử Dĩnh đấy thôi, sao còn đến đây
tìm chị làm gì?”.

Tôi vừa nói dứt lời. Trình Chân đã ngắt lời tôi: “Đúng vậy, Hạ Tử

Dĩnh hơn chị rất nhiều”, Trình Chân nói không một chút giấu giếm, “Cô ấy
rất tốt, vừa đơn giản lại hiền lành. Đêm Giáng sinh hôm ấy em để quên điện
thoại ở lớp học, cô ấy đã chạy ra khỏi trường để đuổi theo em. Trên đường
đi, em vô tình bắt gặp người đã lén chụp ảnh chị lần trước nên cứ đi theo
bọn chúng, em muốn làm rõ xem người đứng đằng sau chúng là ai. Sau đó
xảy ra chuyện gì thì chị cũng đã biết rồi. Sau khi Hạ Tử Dĩnh biết em vì chị
mà đánh nhau với người khác, cô ấy đã hiểu người em thích là chị, sau này
cô ấy mới nói cho em biết rằng trong đêm Giáng sinh chị đã gọi cho em rất
nhiều, cô ấy sợ chị hiểu lầm nên muốn em giải thích rõ ràng với chị. Chị
nói không sai, đúng là Hạ Tử Dĩnh thích em, nhưng cô ấy làm bao nhiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.