HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 275

Tôi vốn dĩ đã không thể lựa chọn, mắt mở to, tôi nhìn cô Phương bằng

ánh mắt thất thần, môi mấp máy nhưng không thể phát ra bất kỳ âm thanh
nào.

Tôi cắn chặt môi dưới, cánh tay mở cửa xe trong phút chốc cũng trở

nên bất lực.

Xuống xe rồi, tôi mới cảm thấy một luồng hơi lạnh chạy dọc sống

lưng, lạnh buốt. Hai tay tôi nắm chặt đến tê dại, tựa như có hàng trăm nghìn
con côn trùng đang gặm nhấm tâm can tôi.

Tôi cố hết sức bước đi, những cơn gió lạnh táp vào mặt, khó chịu hơn

cả vết dao cứa. Nước mắt cứ thế tuôn ra, chảy xuống miệng, lạnh lẽo và
mặn chát. Luồng không khí lạnh giá luồng sâu vào cổ áo đồng phục đang
bẻ hở khiến toàn thân tôi đông cứng đến độ không còn chút cảm giác nào
nữa.

Tôi lặp lại lời nói của cô trong vô thức: “Điều đó sẽ tốt cho cả hai

đứa”.

Tâm hồn tôi dường như đã ra khỏi thân xác rồi, tôi cứ đi loanh quanh

trong cái thành phố toàn người xa lạ này. Điện thoại trong túi gấp gáp rung
lên từng hồi, qua một lúc lâu tôi mới bắt máy.

Đầu bên kia điện thoại có vẻ đang khá ầm ĩ, tôi đã hơi ngạc nhiên khi

nhìn thấy mã vùng quê mình, hơn nữa lại là số lạ. Giọng một người lạ vang
lên kèm theo giọng điệu rất khó xác định: “Là Tiểu Vi phải không?”

Tôi đáp: “Vâng, xin hỏi chú là...?”

Người ấy ngay lập tức nói: “Chú là đồng nghiệp của bố cháu, hôm nay

trên công trường xảy ra một sự cố, bây giờ cháu đến bệnh viện XX thành
phố X ngay đi, cha cháu đang được cấp cứu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.