HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 282

Trời sáng, một cô y tá vào lay tôi đậy: “Lý Vi, bên ngoài có người tìm

cháu, mau đi đi”.

Tôi choàng tỉnh dậy, dụi dụi mắt, nhìn qua bố tôi vẫn còn đang ngủ

say, tôi quay đầu hỏi: “Ai thế ạ, có việc gì xảy ra ạ?” Cô y tá cười nói:
“Cháu đừng lo, là một người con trai, cậu ấy đến từ đêm hôm qua, nhưng
đã quá thời gian cho vào thăm bệnh nhân, nên chúng tôi đã bảo cậu ấy sáng
ngày mai đến, nhưng cậu ấy vẫn cứng đầu không nghe, không ngờ vẫn đợi
ở ngoài kia cả đêm, chúng tôi thực sự chẳng còn cách nào, cháu mau ra gặp
đi”, rồi cô ấy cười với tôi và nói tiếp, “Trông cậu ấy rất đẹp trai”.

Tôi vội chạy xuống tầng, nhìn thấy người đến tìm tôi quả nhiên là

Trình Chân, trong lòng vừa vui vừa ngạc nhiên, cổ họng nghẹn lại, đầu óc
trống rỗng, tim đập mạnh hơn. Mãi một lúc tôi mới cất tiếng hỏi: “Em...
Sao em lại ở đây?”

Trình Chân đang ngồi trên băng ghế dài dưới tầng bệnh viện, vừa nhìn

thấy tôi đã đứng ngay dậy, vẫn còn mặc nguyên bộ đồng phục trên người,
rõ ràng đã vội vàng đến đây. Khuôn mặt còn những nét mệt mỏi, hốt hoảng
hỏi tôi: “Lý Vi, sao chị không nói với em?”

Tôi thần người ra: “Nói với em chuyện gì?”

Trình Chân chậm rãi nói: “Tối hôm qua, bố em vừa trở về đã cãi nhau

một trận với mẹ, tất cả em đều nghe thấy rồi, tất cả đều là mẹ em tưởng
tượng quá nhiều mà ra thôi, em và chị vốn chẳng phải chị em gì cả, chỉ vì
một chuyện tình cờ như vậy mà chị định chia tay với em sao? Cứ coi như
mọi chuyện là thật, chị cũng phải nói với em, như vậy em mới có thể cùng
chị giải quyết chứ, thế mà chị lại không chịu làm rõ đã vội chia tay với em
là sao? Tình cảm của chúng ta chỉ đến mức đó thôi sao?”. Trải qua ngày
hôm qua, tôi đã cảm thấy quá mệt mỏi, nhìn cô y tá đang đứng bên cạnh,
tôi thở hắt ra, nói với Trình Chân: “Đi thôi, em còn chưa ăn sáng mà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.