HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 38

Dù sao tối nay cũng không ngủ được, tôi ra ngoài đi dạo. Bước xuống

giường, rón rén, lén lút ra khỏi khu kí túc xá nữ.

Tôi chầm chậm đi dọc theo tường bao quanh trường học, gió thổi nhẹ.

Tôi đứng trên mô đất cao, đột nhiên nhìn thấy dáng hai người ở phía bên
ngoài bức tường bao, rõ ràng là đồng phục của học sinh trường tôi, có lẽ họ
cũng trốn ra ngoài, bây giờ định nhảy tường vào.

Gió đêm mùa hạ thổi nhè nhẹ, nhìn dáng người con trai ấy cũng cao

đến hơn mét tám. Cậu ấy mặc chiếc áo sơ mi đồng phục màu trắng, chiếc
quần đồng phục trường bó chặt làm lộ ra dáng hình mảnh khảnh. Cậu ấy
một tay đỡ bạn gái kia, một tay đút vào trong túi quần. Dưới ánh sáng lờ
mờ, tôi cảm nhận được khuôn mặt cậu ấy thật sự rất đẹp trai.

Người con gái dựa lên vai cậu ấy, trông như một chú chim non: “Tiểu

Nhất, đường tắt mà cậu nói là trèo tường sao!” Cô ta cúi đầu nói với dáng
vẻ yểu điểu.

Tôi vốn định đứng xem trò vui, nhưng khi nghe thấy cái tên ấy, tôi

bỗng giật mình. Mượn chút ánh sáng nhỏ nhoi, tôi nhìn kỹ hơn một chút.
Khuôn mặt và ngũ quan hoàn hảo của người con trai ấy, thật khiến người ta
khó mà rời mắt được. Cậu ấy quả nhiên là Lâm Nguyên Nhất, nhưng cô gái
bên cạnh cậu ấy lại không phải là Tương Phương Phương lần trước.

Lâm Nguyên Nhất do dự một hồi, nói: “Nếu cậu sợ, mình sẽ đi gọi cô

quản lý kí túc xá mở cửa.”

Cô gái kia ra sức lắc đầu nói: “Tuyệt đối không được, nếu giáo viên

mà biết, thông báo với phụ huynh thì nguy mất.”

Hai người bọn họ dừng lại ở góc tường, trên cả con đường yên tĩnh chỉ

có một ngọn đèn nhỏ ở đó, những chỗ khác đều tĩnh mịch, yên ắng. Vừa
hay ánh trăng hôm nay rất đẹp, chiếu lên người họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.