HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 48

nói: “Chơi vui quá nhỉ, mẹ em có biết em ở đây không?”

“Em nói em học thêm ở trường.”

Tôi liếc nhìn gương mặt cậu ấy không đỏ cũng không biến đổi gì, mỉa

mai: “Nói dối không chớp mắt.”

Tôi vẫn còn tưởng rằng Trình Chân sẽ khổ sở van nài tôi không nói

với mẹ cậu ấy, nhưng tôi đã quên mất cậu ấy là ai, cậu ấy là người trước
mặt chú Trình cười toe toét đưa sôcôla cho tôi, nhưng sau lưng chú Trình
lại lấy hộp sôcôla của tôi bỏ vào túi của mình.

Tôi chỉ vào hàng chữ ngoài cửa: “Không nhìn thấy trên kia viết trẻ vị

thành niên không được vào đấy à?”

Trình Chân tỏ vẻ không để ý đến, nói: “Em không được tính là khách

ở đây, mà là máy của ông chủ.”

Lần này đến lượt tôi ngạc nhiên: “Em thân với ông chủ ở đây lắm à?”

Hai tay cậu ấy gõ bàn phím vẫn nhanh như cũ, miệng còn kiên nhẫn

đáp lại: “Cũng bình thường.”

“Chỉ là bình thường thôi sao? Sao người đấy lại cho em ngồi đây

chứ?”

Nói chưa hết câu, giọng nói khi nãy lại đột ngột vang lên: “Cái tên

biến thái Trình Chân kia, như thế mà vẫn thắng được, năm nay cậu có tham
gia thi đấu game không?”

Trình Chân đáp lại bên kia: “Không tham gia, dạo này mẹ mình quản

chặt lắm, đợi qua đợt dông bão này đã rồi tính.” Nói rồi, cậu ấy lại nhìn tôi,
chỉ vào chiếc cup trên tủ ngoài cửa, nói: “Em cũng không làm gì cả, chỉ là
hai năm trước em giúp ông chủ quán này lấy được hai giải quán quân.” Sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.