HƯƠU LẠC LỐI - Trang 131

Bạch Lộc đoán là cấp trên hoặc đồng nghiệp của anh gọi tới, dự cảm

anh phải đi, cô không khỏi ngồi thẳng lưng hỏi: “Anh phải về à?”

Anh không có hành động gì lớn, vẫn biếng nhác tựa vào chỗ ngồi, gật

đầu.

“Có việc gấp?” Cô hỏi.

“Không gấp.”

Bạch Lộc mới yên tâm lại, cô nói: “Vậy ngồi thêm một lúc nữa đi.”

Anh không tỏ rõ ý kiến, mà nói tiếp vấn đề vừa rồi của cô: “Cô thế

này nên ăn nhiều một chút.”

“Cô thế này”, anh không nói đầy đủ, chỉ cô trông như người gầy.

Câu này nghe giống như chẳng có dao động cảm xúc, Bạch Lộc nghĩ

rằng người đàn ông này ít khi ân cần.

Vậy lúc anh quan tâm người khác thì trông thế nào, chắc là còn mang

theo chút biểu cảm và hành động.

Nhưng bên cạnh anh có bạn bè sao, cô thậm chí hoài nghi mình là

“người quen” thứ nhất anh gặp được sau khi ra ngoài.

Bạch Lộc ho nhẹ một tiếng, cầm thìa khuấy nước lèo, lơ đãng hỏi:

“Tiếp theo anh có dự tính gì không?”

Anh chẳng hề do dự đáp ngay: “Trước hết tìm công việc ổn định đã.”

Bạch Lộc nhìn anh một cái: “Về vấn đề lần trước anh hỏi tôi nên làm

thế nào…chuyện của anh ấy, tôi thấy rằng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.