HƯƠU LẠC LỐI - Trang 133

cô ấy vượt qua cái bậc kia, cũng không cần thiết đi vạch vết sẹo của người
ta nữa.”

Tần Long im lặng lắng nghe, anh cúi đầu, âm thanh cũng trở nên khẽ

khàng: “Tôi không tìm thấy cô ấy.”

Phút chốc đó Bạch Lộc không nghe thấy âm thanh, qua một lát mới

hơi hiểu ra, hỏi: “Anh và cô ấy hồi trước là quan hệ gì?”

“Bạn học.”

“Có lẽ anh có thể tìm bạn học chung của hai người hỏi thăm.”

“Tìm rồi.”

“Nói thế nào?”

Anh ngẩng đầu: “Không có tin tức.”

Bạch Lộc an ủi anh: “Không tin tức có lẽ là tin tốt, biết đâu người nhà

cô ấy vì muốn tốt cho cô ấy, rời khỏi nơi này thì sao?”

Anh không tỏ vẻ chuyện này có khả năng, hình như trở nên trầm lặng,

ánh mắt xuất thần nhìn chằm chằm nước lèo Bạch Lộc đang khuấy thành ba
vòng.

Bạch Lộc cúi đầu thả tay, có giọt nước bắn ra, nước mỡ dính trên tay,

cô lấy khăn giấy chùi, vừa nói: “Anh nghĩ nhiều quá cũng không phải
chuyện tốt, loại chuyện bù đắp cũng phải nói tới hai bên tình nguyện, anh
đơn phương cảm thấy tốt, người ta chưa hẳn sẽ chấp nhận.”

Tần Long tiếp tục im lặng, nhưng ánh mắt anh hơi lay động, hình như

rất thoải mái về lời nói của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.