HƯƠU LẠC LỐI - Trang 163

Không có quở trách, nhưng chẳng nghe ra có quan tâm hay không.

Bạch Lộc đứng thẳng người, lấy tay vuốt mái tóc hơi rối, khẽ ừm.

Cô bắt đầu nhớ lại ban nãy, hành động của mình có quá khích hay

không, nhưng cho dù có cũng nằm trong lẽ phải, cô chưa bao giờ hy vọng
người bên cạnh mình bị tổn hại.

Nhưng khi cô cúi đầu nhìn kỹ càng, ban nãy anh không đứng ở vị trí

hiện tại, thế nên không phải cô đụng vào anh, mà là anh đón đỡ cô.

Phát hiện này khiến cô ung dung thản nhiên mím môi.

Bên kia, Tần Long trước sau không lên tiếng giờ đây lại ra mặt, anh

chặn ngang trước mặt Bạch Lộc, bờ lưng trông cao to cường tráng, ngăn
chặn kín đáo tầm mắt của cô.

Cô nghe thấy anh nói chuyện, giọng nói đột ngột vang dội: “Tới đồn

cảnh sát không thành vấn đề, nhưng nếu cô động tay động chân, đừng trách
tôi không khách sáo!”

Khí thế Tần Long theo giọng nói dần dần hiện ra rõ ràng, khí thế của

người phụ nữ kia ở trước mặt anh nhất thời thấp một đoạn, vì thế chị ta
dùng lại bài cũ, xuyên tạc lời nói của anh coi là uy hiếp, khóc lóc kể lể đối
phương chiếm lời còn bị táp ngược lại, yêu cầu người xung quanh phân xử
công bằng.

Tần Long chẳng thèm phản ứng, anh nói xong rồi trở lại, nhìn Bạch

Lộc nói: “Cô còn đứng ở đây làm gì, làm chuyện của cô đi.”

Bạch Lộc gãi cổ nói: “Tôi không có việc gì cả.”

“Vậy tại sao cô ở đây?”

“Tùy tiện dạo chơi thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.