HƯƠU LẠC LỐI - Trang 472

Bạch Lộc cảm nhận được, đột nhiên cười ra tiếng.

“Em cười cái gì?” Anh nghi hoặc.

Cảm giác lại rung một chút, Bạch Lộc thấy chơi vui: “Anh nói thêm

câu nữa đi, em muốn nghe anh nói chuyện.”

Tần Long: “…Nói cái gì?”

“Nói gì cũng được.” Bạch Lộc im lặng lại giống như hưởng thụ dựa

vào người anh, bỗng nhiên nhớ ra gì đó, “Anh nói anh thích em cái gì?”

Vấn đề này từng xuất hiện rất nhiều lần giữa hai người họ, mặc kệ là

cô hỏi hay là anh hỏi, chỉ là đôi bên đều chưa cho đối phương một câu trả
lời rõ ràng.

Tuy rằng đối với hai người họ, câu trả lời này cũng không quan trọng

đến vậy.

Thật lòng yêu thích, nhìn ánh mắt đối phương, có thể biết tất cả.

Bởi vì ngoài người ấy ra thì không hề có ai khác.

Điều này cũng là chỗ Bạch Lộc luôn cảm thấy mâu thuẫn, cô tin tưởng

cảm giác của anh đối với cô, cũng tin tưởng trực giác của chính mình,
nhưng lại không thể nào xem nhẹ quá khứ tựa như cái gai đột nhiên xuất
hiện.

“Thích em cái gì?” Cô hỏi lần nữa.

“Rất nhiều, đều thích cả.” Lúc này anh không lấp liếm, rất thành thật

đáp lại.

Cô hỏi tới cùng: “Là thích mỗi một chỗ của em?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.