HƯƠU LẠC LỐI - Trang 635

Cây cối xung quanh tĩnh lặng, may mà không có người đi qua, nếu

không Bạch Tiểu Như phải chui xuống lỗ mất thôi.

Cô sợ ngây người bởi giọng điệu bá đạo của anh, nhất thời mặt đỏ tai

hồng chẳng biết nên nói gì, cô nói năng lộn xộn rũ bỏ sạch sẽ: “Cậu đừng
nói lung tung, tôi biết nhà cậu ở trong tiểu khu, nếu cậu muốn tản bộ, tự cậu
đi là được rồi, tôi…tôi về nhà có việc, tôi đi trước.”

Nói xong, cô không lo tới anh nữa, xoay người chạy về phía trước, ít

nhiều hoảng loạn.

“Này!” Anh ở phía sau hô lên.

Đầu óc Bạch Tiểu Như phát điên rồi, trong lòng rối loạn thành mớ

bòng bong.

Im miệng đi, xin cậu đừng nói nữa.

“Này!” Anh lại hô lên, hình như cũng chạy chậm mấy bước, “Ngày

mai mấy giờ em thức dậy?”

Bạch Tiểu Như nghe được không trả lời, sau khi anh nói xong lời này,

cô đúng lúc quẹo vào chỗ rẽ, mảng rừng cây che chắn, hai bên không thấy
nhau.

Bạch Tiểu Như gần như chạy một hơi tới dưới lầu nhà mình, tin tưởng

anh không đuổi theo, lại một mạch không nghỉ chạy lên lầu, khi đẩy ra cửa
nhà mình còn cẩn thận nhìn xung quanh ngoài cửa, mới vỗ ngực đóng cửa
lại.

Nhưng mà, mặc dù cô nhất thời thoát khỏi anh, nhưng lời anh nói

trước khi đi tựa như âm thanh ma quỷ, cứ vang lên bên tai cô.

Anh nói cả đời này định với cô rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.