HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1055

[Husky] Chương 126: Sư tôn, chờ ta thêm một
chương!

Ngọc Hành trưởng lão xuất quan, đương nhiên đáng ăn mừng. Nhưng Tiết
Chính Ung biết Sở Vãn Ninh không thích ôn ào, miệng lại ít nói, bởi vậy
cái gì nói thì nói, cái gì nên làm thì làm, ông đều an bài thoả đáng từ trước.
Sở Vãn Ninh vốn đang sợ tiệc tối sẽ hơi xấu hổ, nhưng lại phát hiện mình
toàn lo thừa.
Tiết Chính Ung tuy là hán tử cao lớn thô kệch, nhưng tâm tư lại rất chu
đáo, trường hợp nào cũng suy nghĩ có chừng mực. Ông để tất cả trưởng lão
biểu diễn, trước mặt các đệ tử, nói ra vài câu từ đáy lòng, không nhiều lắm,
không có vẻ lừa tình, ngược lại làm người ta thấu hiểu. Chỉ có Lộc Tồn
trưởng lão không có nhãn lực, cười lớn:
“Ngọc Hành, hôm nay là ngày vui, sao ngươi vẫn cứ lạnh mặt thế? Ngươi
nói mấy câu đi, ở đây có đệ tử mới nhập môn, chưa từng thấy mặt ngươi
đâu.”
Tiết Chính Ung cản lại hộ y: “Lộc Tồn, Ngọc Hành muốn nói, ta đều nói hộ
y rồi, ngươi còn cố lôi kéo y làm gì nữa.”
“Nhưng không giống nhau, ít nhất cũng phải nói hai câu chứ.”
“Nhưng y–“
“Không sao.” Tiết Chính Ung còn muốn nói gì, lại bị một giọng nói trầm
thấp thanh thanh lãnh lãnh cắt ngang, “Đã có đệ tử mới đến, thì ta nói hai
câu thôi.” Sở Vãn Ninh nói, đứng dậy từ chỗ ngồi, y nhìn quanh Mạnh Bà
Đường một vòng, mấy ngàn người nhốn nha nhốn nháo đều nhìn y.
Nhưng Mặc Nhiên còn chưa tới.
Sở Vãn Ninh nghĩ nghĩ, nói: “Nam Phong Hồng Liên Tạ Thuỷ, nhiều cơ
quan vũ khí, để tránh bị thương, mong chư vị đệ tử mới nhập môn, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.