HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1218

A Nhiên, nói đệ đi, mấy hôm trước đệ cùng sư tôn đến Ngọc Lương Thôn
giúp ngày mua?”
“Ừ.”
“Sao rồi, có ổn không?”
“Ừm, đều rất ổn.”
Hai người không mặn không nhạt hàn huyên chốc lát, đến khi chào Sư
Muội, Mặc Nhiên một mình yên lặng đi trên đường nhỏ, quay đầu lại nhìn
tâm ý, hắn càng rõ ràng tình cảm của bản thân dành cho Sư Muội, càng có
thêm một loại chấp niệm, là thói quen, cũng không phải là tình yêu.
Hắn từng cho rằng hắn thấy vẻ ngoài của Sư Muội, thấy xinh đẹp, thấy kinh
vi thiên nhân, thấy thoải mái, đó là dục vọng, nhưng thật ra không phải.
Người đối với thứ đẹp đẽ, đều sẽ có lòng thưởng thức, hắn thưởng thức
dung mạo Sư Muội, nhưng cẩn thận phân biệt, loại thưởng thức này chưa
từng có ý suồng sã nào cả.
Hắn thích nhìn y, giống như ngắm lá phong đỏ mùa thu, mùa hè ngắm hoa
sen đầy hồ, những năm gần đây, chưa từng có ý nghĩ muốn vượt rào xằng
bậy.
Hắn vẫn như xưa, quý trọng Sư Muội, trìu mến Sư Muội.
Lại có điểm khác xưa, giờ Mặc Nhiên, rốt cuộc hiểu rõ tình yêu, hắn không
phải Liễu Hạ Huệ, tình yêu của hắn ướt át nóng rực, muốn xâm chiếm,
muốn va chạm thân thể, muốn phun trào nhiệt huyết cùng dịch đục.
Hắn là chó sói, sẽ ngửi mùi hoa tường vi.
Nhưng răng nhọn sắc bén, muốn cắn, đương nhiên không phải hoa cỏ, mà
là huyết nhục.
Đến giờ cơm tối, Tiết Mông cuối cùng cũng xếp lại xong đống sách ở Tàng
Thư Các, cậu mệt đến than ngắn thở dài, nằm bẹp trên bàn ăn Mạnh Bà
Đường oán giận, đến cả gà xào ớt ngày thường thích nhất, cũng không
khiến cậu vui hơn được.
Đang nghịch đũa chán muốn chết, bỗng thấy Sở Vãn Ninh vào nhà ăn, tinh
thần mới phất lên, đứng dậy gọi: “Sư tôn!”
Sở Vãn Ninh nhìn cậu, gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.