HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1220

Đừng nói là y không hiểu nổi, hai người bị vứt bỏ bên kia cũng là biểu tình
phức tạp, lặng lẽ nhìn qua bàn Sở Vãn Ninh và Mặc Nhiên.
Tiết Mông lẩm bẩm: “Tên chó chết kia bị điên rồi à?”
Sư Muội: “… …”
Mặc Nhiên cũng chẳng để ý nhiều, hắn vừa thấy thức ăn của Sở Vãn Ninh
đã thấy không vui, Sở Vãn Ninh người này, kén ăn, trên phương diện ẩm
thực rất ra vẻ, thường không phải là ăn cái này khó chịu, thì thấy cái kia
ghê tởm, Mặc Nhiên cảm thấy như vậy không ổn, sau này lớn tuổi sẽ có tật
xấu cho mà xem.
Trước đây hắn lười quan tâm Sở Vãn Ninh ăn gì, giờ không giống, không
nói đến chuyện thích hay không, mà xuất phát từ tôn sư trọng đạo, hắn
cũng nên để sư tôn mình ăn đủ chút.
Nhưng mà muốn để Sở Vãn Ninh ăn rất khó, như cho mèo ăn, không thể
cưỡng ép, người ta sẽ không muốn ăn, hắn cũng chẳng cưỡng ép nổi.
Nên Mặc Nhiên nhanh trí, gắp một miếng thịt kho tàu vừa béo vừa nạc vào
bát Sở Vãn Ninh.
“Sư tôn, người nếm thử món này đi.”
Quả nhiên, Sở Vãn Ninh nhíu mày: “Ta không thích thịt ba chỉ, ngươi lấy
đi đi.”
Mặc Nhiên đã chuẩn bị từ lâu, cười nói: “Nghe nói làm rất ngọt, là phong
vị Giang Nam.”
Sở Vãn Ninh nói: “Thịt Giang Nam nói, không giống thế này.”
“Người còn chưa ăn, sao lại biết không giống.”
“Nhìn là biết.”
“Nhưng đầu bếp bảo là phong vị Giang Nam nha.” Mặc Nhiên giăng lưới,
chờ mèo nhỏ dính bẫy, cười nói, “Lão đầu bếp ở Mạnh Bà Đường, ông ấy
có thể nói sai sao? Chắc sư tôn rời xa quê lâu rồi, không còn nhớ thịt kho
tàu ở quê hương thế nào.”
Sở Vãn Ninh nói: “… Ăn nói hàm hồ, sao ta có thể sai?”
Mặc Nhiên ăn miếng của mìn, tựa hồ nếm rất nhiêm túc, khẩn thiết nói: “Ta
cảm thấy sư tôn sai thật rồi, thịt rất ngọt luôn, không tin người ăn thử
xem?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.