HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1306

Mặc Nhiên lúc ấy đứng trên tường thành quan sát, hắn thấy một màn này,
khoé miệng hiện lên một tia cười vặn vẹo—- Trời mới biết khi đó hắn có
bao nhiêu ghen ghét.
Trên đời này có kẻ, rõ ràng không cùng huyết thống, lại nguyện ý chết vì
người khác!
Nội tâm hẹp hòi của hắn bị chấn động, đau đớn, hắn ghen ghét gần như
điên cuồng, mắt hắn nhuộm đỏ máu.
Hắn nghĩ, tốt, thật tốt, Diệp Vong Tích thật may mắn, Mặc Vi Vũ hắn…
Thiên địa mênh mông này, trừ mẹ hắn, nếu có thể có một người cam tâm
tình nguyện chết vì Mặc Vi Vũ hắn, thì hắn sao có thể đi tới tận bước này?!
Trời xanh đối xử tốt với tất cả, chỉ bủn xỉn với mỗi hắn, ngoan độc như
vậy!
Hắn muốn đem những người hắn ghen ghét đều giết sạch, làm những người
mang ngọn lửa ấm áp đều cút xuống địa ngục, dựa vào cái gì chỉ có hắn là
không có một ngày lành, không có nổi một chút ấm áp, người duy nhất ôn
nhu với hắn, đã chết từ lâu.
Hắn muốn có một chút ôn nhu, dựa vào cái gì còn phải đi cướp đoạt như
vậy?!!
Hối hận!
“… …”
Quay đầu nhớ lại, Mặc Nhiên chỉ cảm thấy mình năm đó thật ngu ngốc.
Hồng trần này rõ ràng cũng có một người, nguyện chết vì hắn, nhưng hắn
tự bỏ lỡ, chính hắn tự cô phụ, là hắn không biết.
Mặc Nhiên nhắm hai mắt lại, an ổn nội tâm kích động, lúc này mới nâng
mắt.
Hắn biết nam nhân này là ai, hắn là sư tôn của Diệp Vong Tích, cũng là
nghĩa phụ của Diệp Vong Tích—- Từ Sương Lâm.
Sau hôm đồ thành Nho Phong Môn, hắn vì cứu Diệp Vong Tích, chết trong
chiến hoả.
Mặc Nhiên quay đầu đi, trong lòng xót xa, không đành lòng nhìn người
tươi cười tiêu sái dưới ánh mặt trời kia.
Hắn chào hỏi với Diệp Vong Tích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.