HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1425

Ảo giác, Từ Sương Lâm đi vào, oai bảy vặn tám hành lễ, rất không quy củ.
Có điều Nam Cung Liễu như đã quen, cũng chẳng để ý, trong mắt gã toàn
tơ máu, run rẩy hỏi: “Sương Lâm, thuốc đâu? Thuốc đâu?”
“Chế, thật bại.”
Nam Cung Liễu “A a” gào lên, sợ tới mức nước mắt nước mũi hoà vào
nhau thành dòng: “Sao lại… Sao có thể sẽ… Ngươi rõ ràng nói có thể… Ta
chịu không nổi, xương cốt cả người ta đều như gai nhọn đâm ra! Ngươi,
ngươi mau giúp ta đóng kín cửa sổ, chút ánh sáng cũng không vào được,
một chút đều không có…”
“Đóng kín rồi. Hôm nay là rằm, ngươi không ra khỏi cửa, cũng thấy đau.”
Từ Sương Lâm nói, “Vô dụng, ngươi trốn không thoát đâu.”
“Không—— Không! Thuốc đâu?” Nam Cung Liễu như phát điên, “Thuốc
đâu thuốc đâu thuốc đâu!! Ngươi có thể chế! Ta tin ngươi! Thuốc đâu!!!”
“Ta xem lại sách tông môn. Chế không ra, ác chú trên người ngươi quá
ngoan độc, thế nào cũng không phá nổi.”
“Cái gì?! Ngươi muốn gì ta cũng có thể cho!! Chỉ cần cho ta thuốc! Cho ta
thuốc!!”
Từ Sương Lâm nói: “Ta muốn linh hạch người thi chú.”
“!”
Mặt Nam Cung Liễu nháy mắt trắng bệch.
“Linh hạch… Ngươi muốn… Ngươi muốn linh hạch của y?”
“Có không?”
“Sao còn có được!!” Nam Cung Liễu rít gào nói, tóc tán loạn, khoé miệng
chảy nước miếng, “Ngươi cũng biết ai nguyền rủa ta! Sư tôn tốt của ta, phế
vật kia… Chảy mủ… Quân tử! La Phong Hoa! Y soán vị ta, ta đuổi y khỏi
bảo toạ đã băm thây vạn đoạn! Ta còn đem tro cốt y đẩy vào huyết trì, đưa
hồn y vào địa ngục Vô Gian, vĩnh viễn không siêu sinh! Giờ thi cốt y đều
mục nát không còn! Ngươi còn muốn ta tìm linh hạch y? Ta tìm thế nào?
TA TÌM THẾ NÀO!?!”
Từ Sương Lâm yên lặng một lát, chờ Nam Cung Liễu gào lên xong, dần
dần tuyệt vọng, trong cổ phát ra tiếng khóc, hắn mới chậm rãi nói: “Ta còn
một cách, chỉ là rất khó mà làm. Ngươi có muốn nghe không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.