HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1508

Sở Vãn Ninh mím môi, tuy không đoán mò nữa nhưng tim vẫn đập kịch
liệt, lại không nhịn được mà cổ họng hơi khô.
“Ta muốn nói… Sư tôn ngủ, không cần câu nệ như thế, chỉ ngủ một góc.”
Giọng hắn mang theo ý cười, trầm thấp, nhưng rất êm tai.
Sở Vãn Ninh: “… Thói quen của ta rồi.”
“Vì sao?”
“Phòng quá lộn xộn, lúc trước xoay người ngã xuống, bị giũa trên đất cắt
lên mặt.”
Mặc Nhiên nghe xong, nửa ngày không lên tiếng.
Sở Vãn Ninh chờ, không có động tĩnh, liền hỏi: “Làm sao thế?”
“Không.” Mặc Nhiên nói, nhưng giọng hắn nhỏ đi một chút, Sở Vãn Ninh
nghiêng đầu, cách một lớp màn che mềm mại mơ hồ, nương theo ánh sáng
của hải đường và bươm bướm, nhìn thấy hắn dịch lại gần phía mình thêm
một chút.
Mặc Nhiên lại nằm xuống một lần nữa, cười nói: “Lúc có ta ở đây, sư tôn
không cần lo, ngã xuống cũng không bị cắt vào đâu.”
Hắn dừng một chút, làm như tùy ý mà nói một câu: “Có ta.”
“…”
Một lát sau, Mặc Nhiên nghe thấy người nọ trên giường khẽ hừ một tiếng,
sâu kín nói: “Tay ngươi cứng như thế, nếu ngã vào, cũng chẳng tốt hơn bị
giũa cắt là bao đâu.”
Mặc Nhiên cười nói: “Còn có thứ cứng hơn cơ, sư tôn không biết thôi.”
Hắn vốn định nói tới cơ ngực, nhưng lời còn chưa dứt, đã nhận ra ý tứ
những lời này thật ái muội. Sửng sốt một lát, vội nói:
“Ta không có ý đó đâu.”
Sở Vãn Ninh vốn dĩ nghe thấy câu đầu tiên đã rất trầm mặc xấu hổ rồi,
nghe xong câu thứ hai, không khí giữa hai người càng hết thuốc chữa mà bị
đẩy tới bên bờ vực.
Y đương nhiên biết Mặc Nhiên có hung khí còn cứng nóng hơn, so với cơ
giáp mình chế tạo càng làm người khác không rét mà run, lướt qua bảng
xếp hạng như gặp quỷ ở Tu Chân kia, mình còn vô tình chỉ cách một lớp y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.