HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1532

Vốn muốn đường đột nắm tay y, dừng lại, sau một lát, chạm lên mu bàn tay
lạnh lẽo của y.
“Ngươi…” Sở Vãn Ninh lắp bắp kinh hãi, khuôn mặt tái nhợt dâng lên một
tầng hồng nhạt, lại khàn khàn cảnh giác, “Ngươi làm gì.”
Y muốn rút tay đi, nhưng Mặc Nhiên nắm lấy, lại không chịu buông ra. Sở
Vãn Ninh chỉ cảm thấy đôi tay lạnh lẽo của mình được bàn tay rộng cực kỳ
ấm áp giữ lấy, từ lòng bàn tay tới đầu ngón tay, đều chặt chẽ phủ lên, dán
sát.
“Đừng chỉ dựa vào mình.” Mặc Nhiên nói, “Ta ở đây, người có thể dựa vào
ta.”
Nếu lúc nãy Sở Vãn Ninh còn trấn định tự nhiên, nghe câu nói như vậy, cho
dù y ngốc nghếch, lại do dư, cũng không thể không nhận ra tình ý trong đó.
Huống chi còn có đôi mắt đen nháy như đòi mạng người khác tới vậy, trang
nghiêm trịnh trọng, ôn nhu lưu luyến nhìn y. Tim Sở Vãn Ninh phút cốc
đập loạn nhịp thấp thỏm như trận mưa lớn, tí tách nhỏ vào linh hồn y.
Y không dám nhìn đôi mắt Mặc Nhiên nữa, đột nhiên quay mặt đi, cúi đầu.
Quá nóng.
Trăm thước trời cao, sao lại nóng thành bộ dạng thế này.
Y xưa nay kiêu ngạo thong dong, giờ như bỗng vô tư bước vào một lãnh
địa không biết, áo giáp trên người bị lột sạch, móng vuốt sắc bén bị cắt mất.
Thình lình Mặc Nhiên xuất hiện trước mắt, chiêu Sở Vãn Ninh quen dùng
tựa như không còn tác dụng.
Nam nhân nóng bỏng mở vỏ trai của y, dùng đôi mắt thẳng thắn, nhìn con
trai trắng nõn run rẩy bên trong. Ngọc trai sáng mịn cũng được, thịt trai
ngòn ngọt cũng thế, đều lộ rõ dưới mắt nam nhân.
Người kiêu căng lại thong dong này, bị đánh tơi bời, bỗng cảm thấy hoảng
loạn vô thố.
Làm sao bây giờ…
Y nên nói gì đây?
Y…
Y nhận ra tay mình vẫn còn bị Mặc Nhiên nắm lấy, dán sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.