HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1564

huynh đệ, nhưng gặp nhau trong một nén nhang đã có thể đánh tới ngươi
chết ta sống rồi.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, có lẽ năm năm ngủ kia bỏ lỡ quá
nhiều, hoặc có lẽ tuổi Mặc Nhiên và Tiết Mông đã trưởng thành, nói ngắn
lại, trong lúc người làm sư phụ chưa nhận ra, quan hệ của hai người đã như
băng tan thành nước, hoà hoãn lại.
Giờ tuy vẫn cách huynh hữu đệ cung khá xa, nhưng ít ra lúc Tiết Mông nặn
tượng đất, cũng sẽ nhớ mà nặn một Mặc Nhiên xấu hoắc, mà lúc Tiết Mông
bị bệnh thì Mặc Nhiên cũng sẽ, tự tay nấu một bát mì, đưa tới bên giường
cậu.
Sở Vãn Ninh thở dài: “Hắn thế nào rồi? Lúc ta tới gặp hắn, hắn vẫn còn
đang ngủ.”
“Giờ tỉnh rồi, ăn một chút, lại muốn ra ngoài đi dạo một lát, vất vả lắm ta
mới khuyên hắn về giường nghỉ ngơi được.” Mặc Nhiên nói, “Trân Lung
Kỳ Lục không thể so với cái khác, người trúng hắc tử, cho dù không bị
không chế nữa, cũng phải nghỉ ngơi cẩn thận một thời gian.”
“Ừ.”
Sở Vãn Ninh tuy đáp lời, nhưng trong lòng lại hơi nghi ngờ.
… Một câu nhẹ nhàng bâng quơ này, người nói vô tình, người nghe lại hữu
ý, y bỗng cảm thấy có điểm không thích hợp, tựa hồ Mặc Nhiên hiểu rất rõ
hại và lợi của Trân Lung Kỳ Lục, có hơi quá mức rõ ràng, quá mức bình
thản.
“Sư tôn?”
Sở Vãn Ninh phục hồi tinh thần lại, Mặc Nhiên cười hỏi: “Nghĩ gì thế?”
“… Không có gì.” Y cho rằng mình nghĩ nhiều rồi, dù sao giờ Mặc Nhiên
cũng là tông sư, hiểu cấm thuật, cũng không có gì kỳ quái.
Y chuyển đề tài nói: “Ăn ở đâu? Ta không muốn ăn ngoài.”
“Ta cũng không định ăn ở ngoài đâu.” Mặc Nhiên xoa xoa mũi, cười nhẹ
nói, giọng ôn nhã, “Chỉ muốn đi ăn cùng người thôi, ăn ở đâu cũng được.”
Sở Vãn Ninh sẽ không thừa nhận mình hơi động tâm, nhưng y không khỏi
nhìn đôi mắt ôn nhu đen nháy kia nhiều hơn một lát nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.