HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1973

Giờ người Diệp Vong Tích đầy vết thương, nàng lảo đảo tiến lên mấy bước,
còn chưa kịp tới bên hồ, thậm chí còn chưa kịp rơi nước mắt, vết thương
nghiêm trọng cùng cảm xúc điên cuồng đã làm nàng suy sụp. Độc rắn lan
tràn khắp người nàng, xương thịt nàng lạnh băng, cả người run lên.
“A Tứ…”
Nàng lảo đảo bước tới, môi tím xanh, mấp máy, nghẹn ngào, nước mắt lã
chã lăn xuống. Nhưng rốt cuộc nàng không chống đỡ nổi nữa, nàng ngã
mạnh lên nền gạch lạnh băng.
Trước mắt tối đen, nhưng nàng dùng ngón tay dính đầy máu loang lổ cào
lên đất, muốn bò lên phía trước.
Rõ ràng biết không còn kịp nữa.
Rõ ràng tận mắt nhìn thấy Nam Cung Tứ thả người nhảy xuống Long Hồn
Trì.
Rõ ràng tất cả đều đã kết thúc.
Nhưng mà không cam lòng, sao có thể cam tâm… Sao có thể cam tâm!!
Như chỉ cần kiên trì tới chết bò tới bên hồ, là có thể khiến người nọ quay
về, như chỉ cần một hồi chấp nhất như vậy, Nam Cung Tứ sẽ có thể quay về
bên cạnh nàng.
Hắn đã nói.
Trước khi đánh xà, rõ ràng hắn đã đồng ý rồi——
Hắn nói, nơi này tối quá, ta biết muội không thích, muội ráng chịu thêm
một lát, ta sẽ trở về nhanh thôi.
Nước mắt lã chã rơi.
Nàng liền kiên trì, cắn răng cũng kiên trì, từng chút như vậy, hôn hôn trầm
trầm mà phủ phục, run rẩy, bò đến bên Long Hồn Trì đã tắt.
Ta tới rồi.
Huynh ở đâu?
Trước mắt thật tối, xung quanh thật lạnh, có phải nếu không có lệ quỷ
muốn tới, có phải không có rắn độc hung thi, huynh có thể như trước kia,
một tấm linh phù trấn lạc, uy phong lẫm lẫm quay đầu không.
Lại nói với ta một câu: “Theo ta đi, ta bảo vệ muội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.