HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2001

làm tôn chủ sốt ruột.”
“Có liên quan gì? Dù sao trời sập xuống, vẫn còn chúng ta chống mà.”
Nam Cung Liễu làm mặt quỷ với y, “Lo gì, a Nhứ, đệ nói đúng không?”
Từ Sương Lâm chẳng đáp cũng chẳng bảo sai, nhổ ngọn cỏ đuôi chó ra,
duỗi eo, ngồi thẳng người: “Cho ta hạt dưa.”
Nam Cung Liễu đổ phân nửa hạt dưa của mình vào tay hắn, Từ Sương Lâm
vừa thong thả ung dung cắn, vừa nheo mắt, có chút buồn cười nhìn La
Phong Hoa lo sợ bất an.
Hắn nhổ hạt dưa dính bên môi, cười nói: “Sư tôn sợ à?”
“Ta chỉ cảm thấy như vậy không tốt lắm……”
“Có cái gì không tốt lắm.” Từ Sương Lâm nói, “Ông già nếu là trách tội
ngươi, ta thái độ với lão liền à.”
La Phong Hoa: “……”
Từ Sương Lâm duổi tay ra với La Phong Hoa: “Cho ta một quả quýt.”
“Không phải ngươi không thích ăn à……”
Từ Sương Lâm nhướng mày: “Dong dài, ngươi có cho hay không? Không
cho đạp ngươi một cái, ném ngươi xuống giờ.”
Anh hắn làm tiên sinh rất tốt nói: “A Nhứ, nói chuyện với sư tôn đừng hung
dữ thế.”
“Sư tôn gì chứ, toàn gọi cho người ngoài nghe.” Từ Sương Lâm nói, “Nào
có vị sư tôn nào cùng đồ đệ trốn lên nóc nhà cắn hạt dưa đâu?”
La Phong Hoa bị hắn nói rất là ngượng ngùng, chậm rãi cúi đầu.
Từ Sương Lâm thích nhìn dáng vẻ này của y, mỗi lần nhìn thấy, đều có loại
khoái cảm ác bá bắt nạt kẻ yếu, hắn nhìn La Phong Hoa nhìn trong chốc lát,
bỗng nhiên nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng.
“Sư tôn ca ca, đồ nhi nói có đúng không?”
Sư tôn ca ca là Từ Sương Lâm bỗng đặt cách gọi bừa, cung kính mang theo
thân mật, thân mật cất giấu trêu cợt, vì thế La Phong Hoa liền có vẻ rất gấp,
cũng rất khổ sở: “Không, không cần gọi ta thế.”
“Xưng hô chỉ là một hình thức thôi. Đây là sư tôn ca ca tự nói đấy.”
La Phong Hoa: “……”
Trêu y xong, Từ Sương Lâm lại giơ tay, lì lợm la liếm đòi lần nữa: “Quýt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.