HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2005

La Phong Hoa kỳ thật không đi, y đứng tại chỗ, đã nhặt giày lên, vẫn đang
khó xử, không biết nên làm gì bây giờ. Lúc này nghe thấy Từ Sương Lâm
quát lớn, như đánh đòn cảnh cáo, đột nhiên bừng tỉnh, mở to mắt tròn xoe,
mờ mịt nói: “Ừm……”
“……”
Được rồi.
Thật là phục y.
Vì thế tết Nguyên Tiêu năm kia, hắn và Từ Sương Lâm, bồi cạnh Nam
Cung Liễu.
Nam Cung Liễu buồn rầu cực kỳ mà học quyển trục thuật pháp như khổ
lắm, trợn trắng mắt lầm bầm: “Năm tấc ngực tiếp theo, thành huyệt Cự
Khuyết, thành tâm mạc, đánh vào bất tỉnh, bên phải ngực huyệt dưới……
Dưới…… Dưới cái gì?” Gã vò đầu nói, “Lại không nhớ rồi.”
“Ngu! Ngươi ngu chết đi được!!”
Từ Sương Lâm lấy thẻ tre gõ lên ót ca hắn, lệ khí đầy mặt, “Dưới nửa phần,
dùng đánh tỉnh, nếu sau khi tỉnh không khoẻ lại, hơn trăm ngày sẽ chết.
Truyền nước vào huyệt, thuộc mạch hai của ruột non và bao tử, trọng
thương 28 ngày chết.…… Là thứ chín!!! Sao ngươi chưa ngu chết nữa
thế?!”
Nam Cung Liễu có vẻ thực uể oải, dựa lên bàn, thở dài một hơi, nhưng lại
nâng mắt, thổi thổi mấy sợi tóc mềm mại rủ bên trán mình.
“Ta cũng cảm thấy ta ngu nữa…… Nếu thông mình như đệ thì tốt rồi.”
“Không có khả năng.” Từ Sương Lâm chém đinh chặt sắt nói, “Nằm mơ
đi.”
Bên rèm chợt bay vào một bông tuyết, La Phong Hoa vừa ra ngoài nấu
bánh trôi đã về.
Y khoác áo choàng, trên lông mi đen nhánh còn vương chút tuyết, dưới ánh
lửa trong lò chiếu rọi, gương mặt bình thường không đặc biệt cũng sinh ra
chút dễ nhìn.
Thật giống dòng nước cuân nhỏ, lạc tuyết diễm lệ.
“Đợi lâu rồi, ăn chút bánh trôi đi, tạm nghỉ một lát.”
La Phong Hoa đặt khay gỗ tới, ba chén bánh trôi, một người một chén.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.