HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2006

Nam Cung Liễu hoan hô một tiếng, lập tức vọt tới trước bàn, đang muốn
duỗi tay, lại bị người phía sau túm chặt.
Từ Sương Lâm đen mặt: “Vội cái gì thế, không quy không củ, cảm ơn
đâu?”
Nam Cung Liễu líu lưỡi, tựa hồ có chút kinh ngạc với vị đệ đệ không quy
củ nhất này, thế mà cũng có ngày lên mặt với mình.
“Làm gì?”
Thấy đệ đệ có chút nguy hiểm mà nheo mắt lại, Nam Cung Liễu liên tục
xua tay, nhân tiện còn giả vờ, phủi tay áo, làm đại lễ, ngửa đầu nói giỡn:
“Tiểu nô cảm tạ chủ tử ban ân ạ ~”
La Phong Hoa: “……”
Từ Sương Lâm nhìn gia hỏa này bướng bỉnh, cảm thấy vừa giận vừa buồn
cười, nghĩ thầm chắc tên này lại học thoại ở đâu rồi, liền nói: “Được rồi, ăn
điểm tâm đi.”
La Phong Hoa xoa tay lạnh tới đỏ lên, để tới gần môi, Từ Sương Lâm giúp
y cởi áo choàng, y liền có chút thụ sủng nhược kinh: “A, không cần phiền
toái.”
Từ Sương Lâm mặc kệ y, không mặn không nhạt hỏi: “Bên ngoài tuyết
rơi?”
“Ừ, mới vừa rơi, không biết đêm nay có rơi dày không, mai có thể ném
tuyết.”
“…… Sư tôn.” Lúc này thình lình xưng hô vậy không phải tôn kính, mà là
cười nhạo, “Ngươi cũng bao lớn rồi.”
La Phong Hoa liền cười, lông mi mềm mại, Từ Sương Lâm nhìn không
khỏi đáy lòng ôn nhu, nhưng giật mình nhận ra chút ôn nhu này, hắn lại
cảm thấy thẹn quá hoá giận khó nói, hắn vội vã mà tìm bừa lý do phát tiết,
La Phong Hoa quả nhiên không làm hắn thất vọng, hắn tìm ra rất nhanh, vì
thế chỉ miếng vá trên áo choàng ghét bỏ nói:
“Ngươi rất nghèo à? Tới Nho Phong Môn cũng đã lâu như vậy, sao không
vứt thứ rách nát này đi? Mặc ra ngoài còn tưởng bọn ta bắt nạt ngươi,
ngươi có phải rất ngốc không thế!?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.