HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2019

“Ta tranh chấp với gã, cuối cùng các ngươi vẫn là giúp gã.”
La Phong Hoa nói: “Giờ ngươi làm quá mức rồi. Thiên Thiền đại sư là
ngươi giết à?”
“Không sai.”
“Lâm đạo trưởng thì sao?”
“Gã đáng chết.”
“… Vậy phụ thân ngươi thì sao …”
Lặng im một lát, Từ Sương Lâm nói: “Ông ấy bất công, ông ấy tin ta làm
phản, là ông ấy tự tìm thôi.”
La Phong Hoa nhắm mắt lại, lông mi đã hơi ướt át: “Ngươi… Sao ngươi lại
đi tới bước đường này…”
“À.” Từ Sương Lâm cười lạnh nói, “Chỉ cho phép người khác phụ ta,
không cho phép ta phụ người khác? Chỉ cho phép người khác rút dao đâm
ra, không cho phép ta rút kiếm đánh lại, đây là cái ngươi gọi là đạo quân tử
à?”
Biểu tình trên mặt La Phong Hoa vỡ vụn cực kỳ, y đi tới trước mặt Từ
Sương Lâm, còn chưa mở miệng, nước mắt đã rơi xuống.
“Khóc cái gì? Có cái gì mà khóc?” Từ Sương Lâm buồn bực không thể nói,
“Muốn giết muốn đánh, muốn làm gì thì làm, sao phải giả mù sa mưa mà
nhỏ mấy giọt nước mắt, dù sao trong mắt ngươi, trong mắt lão già, trong
mắt mọi người, phế vật thối nát kia, vĩnh viễn đều quan trọng hơn ta!”
La Phong Hoa không nói gì, y nâng tay lên, niệm một cấm chú.
“… Ta cấm ngươi học pháp chú với ta từ nhỏ.” La Phong Hoa nói, “Từ nay
về sau, Nam Cung Nhứ, ngươi ta, không còn là sư đồ nữa.”
“…” Từ Sương Lâm thế mà cảm thấy thật đau lòng, như ác trớ, thật sự đau
muốn nát lòng.
Hắn đứng yên một lát, cuối cùng vẫn tàn nhẫn quật cường: “Đừng có tự
mình đa tình, xưa nay ta chưa bao giờ coi ngươi là sư phụ.”
La Phong Hoa đứng phát ngốc nhìn hắn một lát, hồi lâu sau, tựa hồ muốn
nói gì đó, nhưng sau lưng có tiếng binh động ồn ào, đao nhung tới gần,
kiếm loé sáng.
Nam Cung Liễu chạy tới: “Sư tôn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.