HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2196

Cố nhân nơi nào?
Biển rộng…… Núi xa.
Câu chữ đâm vào lòng.
Trước mắt hiện lên Mặc Nhiên còn thiếu niên mỉm cười với y, lông mi dài
đen nhánh ôn nhu chớp động, như cánh hoa sậm màu.
Bên tai là tiếng Đạp Tiên Đế Quân trầm thấp thở dốc, đang làm nhục y
khinh tiễn y, đang khàn khàn nói: “Sở Vãn Ninh…… A, trong lòng Sở phi
của bổn toạ vẫn còn nhớ thương người khác?”
“Cái gì mà ‘Nguyện Ta như sao Quân như nguyệt, đêm đêm lưu quang cùng
sáng tỏ.”
Trong giọng nói lại có sát ý, “Ngươi cho rằng ta thật sự không
hiểu chút nào à?”
Sở Vãn Ninh cắn răng, nằm trên bàn đá, người bị cắn, bị véo, toàn ấn ký
ướt hồng, mắt phượng lại kiên cường: “Ngươi không hiểu.”
Biết rõ mở miệng chống đối sẽ đổi lấy đối đãi hung ác hơn, vẫn chấp mê
bất ngộ nói, ngươi không hiểu.
Ngươi không hiểu cố nhân là ai, ngươi cũng không biết biển rộng núi xa
đến tột cùng là vì cái gì.
Ngươi sẽ không biết quân là ai, nguyệt lại chỉ ai.
Ngươi…… Sẽ không hiểu được.
Sau một hồi hoang đường, Mặc Nhiên rốt cuộc buông tha y.
Y phục Sở Vãn Ninh hỗn độn, nằm trên cánh hoa tím, nằm giữa bút mực
lời thơ, đuôi mắt y ửng đỏ, như diễm sắc khi hái nhuỵ hoa vương trên đầu
ngón tay.
Môi đều đã cắn nát, toàn máu.
Y đứng dậy, chậm rãi mặc y phục cẩn thận…… Bị giam lỏng lâu như vậy,
từ xuyên tim xẻo cốt ban đầu, giờ đã biến thành chết lòng không gì đáng
buồn hơn.
Linh hạch bị phá huỷ thì giờ y còn làm gì được? Cái gọi là tôn nghiêm,
cũng chỉ còn dư lại sau mấy việc đã rồi, cho dù mình có cố chấp mặc lại y
phục cẩn thận, không muốn giả với nhân thủ.
Lúc y làm xong hết thảy, Mặc Nhiên đã ngồi bên bàn đá, cầm thư y viết,
xem lại từng tờ từng tờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.