HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2214

“Ừ.”
“Ha ha, vậy nhanh uống thử chút đi.”
Sở Vãn Ninh liền uống một ngụm, tuy mạnh, nhưng vị thanh ngọt, giữa
môi răng có mùi hương ngọt ngào, Sở Vãn Ninh lại khong nhịn được uống
thêm một ngụm: “Không tệ, tên rượu là gì?”
Mặc Nhiên nhếch miệng cười tươi sáng: “Rượu này tên là Lê Hoa Bạch.”
Đây là lần đầu tiên trong đời y uống rượu, y lẩm bẩm lặp lại: “Lê Hoa
Bạch… Một cái tên hay.”
Mặc Nhiên thật cao hứng: “Nếu sư tôn thích, chờ ta sau này có thể nhận
nhiệm vụ, kiếm được tiền, ta sẽ mua cho sư tôn uống mỗi ngày.”
Sở Vãn Ninh lại uống một ngụm, nghiêng mắt phượng nhìn hắn, biểu tình
trên mặt vẫn nhàn nhạt: “Vậy sợ là tiền ngươi không giữ nổi rồi.”
Mặc Nhiên liền cười tủm tỉm: “Không cần giữ nữa, ta kiếm được đề mua
đồ cho sư tôn và bá phụ bá mẫu.”
Sở Vãn Ninh không hé răng, nhưng trong lòng ẩn ẩn cảm thấy có vết cắt
nứt ra, rồi từng dòng từng dòng ngọt ngào chậm rãi nhẹ nhàng chảy ra từ
đó. Y vì không muốn để Mặc Nhiên nhận ra mình vui vẻ, tránh để người ta
cảm thấy “Ngọc Hành trưởng lão hoá ra chỉ cần một chén rượu đã có thể
mua được”, liền tiếp tục bất động thanh sắc mà nắm bầu rượu, lãnh lãnh
đạm đạm uống.
Tiểu đồ đệ mới nhận lải nhải bên cạnh, Sở Vãn Ninh có khi cảm thấy thực
kinh ngạc, sự lãnh đạm của mình đối với bất cứ ai mà nói, đều như một bức
tường.
Chỉ có gia hoả này vui vui vẻ vẻ trèo qua tường, còn như kẻ rảnh rỗi xoa ót
ngó đông ngó tây.
Có lẽ là tên ngốc.
Bên này, Mặc Nhiên đang tính xem nên mua gì hiếu kính sư phụ, liền hỏi:
“Sư tôn thích ăn bánh hoa quế ạ?”
“Ừ.”
“Bánh xốp hoa sen thì sao?”
“Ừ.”
“Hoa quế đường ngó sen thì thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.