HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2313

Đó là điều cuối cùng Đoạn Y Hàn trước khi chết thay Mặc Nhiên suy tính.
Nàng sợ mình đi rồi, con trai sẽ bước lên ngã rẽ, nên ngàn dặn vạn dặn, bảo
nó nhất định, nhất định phải rời khỏi vùng đất thương tâm này.
Cuộc đời nếu như có lối ra, sẽ không nghĩ ngợi lung tung, sẽ không hãm
sâu vào nhà tù của cừu hận.
Nàng cho hắn “lối ra”—— phải báo ân.
Đừng báo thù.
Ngày thứ ba mươi lăm.
Đợt chỉnh giá hoang đường này rốt cuộc bị bãi bỏ nhờ cuộc bạo động, thời
gian duy trì chỉ ngắn ngủi có một tháng lẻ năm ngày.
Đối với những người giàu có mà nói, thật giống một trò cười được hạ màn.
Khắp thành Lâm Nghi chướng khí mù mịt, còn bọn họ ở trong chăn êm
màn ấm duỗi lưng tỉnh dậy, nhận bát bảo hương lộ thị nữ dâng lên để súc
miệng, nghe tin lệnh chỉnh giá bị bãi bỏ, cùng lắm chỉ cáu gắt mấy câu,
ngáp một cái.
Tất cả đều không liên quan tới đau khổ.
Nhưng đối với Mặc Nhiên mà nói, đó lại là chuyện kích động không thôi.
Mình không cần lo về đồ ăn nữa, nên người tốt trên đường sẽ lại nhiều lên,
Mặc Nhiên xin được một cái bánh, thậm chí còn có một bát cháo thịt ít đến
đáng thương.
Hắn một ngụm cũng tiếc không dám uống, cẩn thận giữ chặt trong tay, hắn
muốn về nhanh chút, để đưa cho mẫu thân bệnh nặng.
Thứ tốt như cháo thịt, mẹ uống rồi, nhất định có thể hồi phục nhỉ?
Hắn vội không nhịn nổi muốn dùng chén cháo này cứu mạng mẫu thân,
nhưng hắn không dám chạy vội về nhà. Chén cháo này bị mẻ, cạnh chén
mất một mảng to, nếu chạy vội, đổ ra ngoài thì phí mất.
Hắn vừa nhảy nhót lại vừa dày vò chạy tới nhà chứa củi.
“Mẹ——!”
Hắn ôm chén mẻ trong tay, dùng cái đầu bẩn hề hề, như chó con mà đẩy
mở cánh cửa rách nát, trên mặt mang theo ý cười, tràn đầy mong mỏi với
tương lai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.