HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2416

Sở Vãn Ninh còn cho rằng mình đang mơ, nên càng ít đề phòng hơn hẳn
ngày thường——
Móng vuốt sắc nhọn của mèo nhỏ giương ra đương nhiên khá thú vị, nhưng
nếu cuộn lại ngủ thành mèo trắng lớn thì cũng hiếm có.
Không thể không nói, hắn cảm thấy Hoa Bích Nam đã làm chuyện tốt.
“Hôm nay ngươi, nhớ được bao nhiêu thứ rồi?” Đây thành câu đầu tiên mỗi
sáng tỉnh lại tất nhiên hắn sẽ hỏi Sở Vãn Ninh.
Mà Sở Vãn Ninh thường cau mày, hỏi hắn một câu: “Gì cơ.”
Hắn hiếm khi có kiên nhẫn không ngại phiền đáp: “Trí nhớ của ngươi vẫn
chỉ dừng lại sau khi chúng ta thành thân ở đời trước, hay là đổi qua ngày
khác rồi?”
Lúc này, hắn hơn phân nửa sẽ chờ sắc mặt Sở Vãn Ninh khó chịu nổi, còn
kèm một câu trầm thấp: “Mặc Vi Vũ, ngươi lại phát điên gì nữa.”
Không phải lời gì hay, nếu là trước kia, đương nhiên sẽ ăn một phát tát.
Đạp Tiên Đế Quân hiện tại cũng nâng tay tát, chẳng qua đến cuối lại chậm
chạp nhẹ nhàng, tiện đà một tay khác vươn theo, nhìn lên hoàn toàn không
giống tát, mà là ôm lấy mặt đối phương.
Hắn cười nhạo một tiếng, trong mắt lại có một tia cảm thấy mỹ mãn: “Thật
tốt. Nếu ngươi cứ như vậy mãi, thì không thể tốt hơn rồi.”
Hắn thực sự không hy vọng Sở Vãn Ninh sẽ nhớ tới chuyện đời này, không
hy vọng y sẽ nhớ tới Mặc Vi Vũ trở thành tông sư kia. Tựa hồ chỉ cần Sở
Vãn Ninh hồ đồ mãi như vậy, bọn họ có thể trở lại năm kia ở Vu Sơn Điện,
mặc kệ Sở Vãn Ninh hận hắn bao nhiêu, hai người họ đều có thể quấn quít
bên nhau ngày đêm.
Sư tôn của hắn, Vãn Ninh của hắn, đều là của một mình hắn.
Hoa Bích Nam giễu cợt hắn: “Đến dấm của mình cũng tự ăn, lòng dạ còn
không bằng đàn bà.”
Ghen?
Đạp Tiên Quân nghĩ, không hề có. Chỉ là cho dù súc vật, một thứ ở bên
mình lâu rồi, cũng sẽ sinh ra một loại cảm tình “thói quen.”
Chỉ vậy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.