HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 261

[Husky] Chương 35: Bổn toạ trượt chân

Edit: Chu

Buổi tối, Mặc Nhiên chống cằm nhìn vách tường.
Chỉ cách có một bức tường, là phòng của Sở Vãn Ninh và Tiết Mông.
Sư Muội thích sạch sẽ, tắm xong y phục xếp chỉnh tề trên giường, đến một
nếp nhăn cũng không có. Sau đó gọi tiểu nhị dưới lầu mang nước nóng lên.
Khách điếm này cách âm không tốt, nếu trong phòng yên tĩnh, có thể nghe
thấy tiếng động phòng bên nho nhỏ.
Hình như Sở Vãn Ninh nói gì đó, nghe không rõ lắm. Nhưng ngay sau đó
Mặc Nhiên nghe thấy một giọng nói vang lên–
“Hình như hơi chặt.”
Tai chó của Mặc Nhiên “xoẹt” một tiếng dựng lên, giật giật.
Tiểu phượng hoàng cách vách nói: “Sư tôn, có đau không?”
“… Không sao, ngươi làm tiếp đi.”
“Ta sẽ nhẹ nhàng chút, làm người đau thì người phải nói cho ta.”
“Nhiều lời, làm thì làm, không làm thì biến.”
Mặc Nhiên hoảng sợ mở to hai mắt: “???”
Tuy hai người cách vách này tuyệt đối không có khả năng, nhưng cuộc đối
thoại kiểu gì thế? Bọn họ đang làm cái gì?
Tai chó con dán sát lên vách tường, có thể nghe thấy tiếng sột soạt của y
phục, kỹ hơn một chút, thậm chí có thể nghe thấy tiếng rên rỉ Sở Vãn Ninh
cố nhịn.
Tiếng như vậy, hắn từng nghe Sở Vãn Ninh phát ra không biết bao nhiêu
lần khi ở trên giường, đó là tiếng vị sư tôn kia của hắn khi quá thoải mái
hoặc quá đau, cũng không muốn hé răng, luôn liều chết cắn môi, đuôi mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.