HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 442

Tửu lượng Tiết Mông thực sự không tốt, ngồi cũng ngồi không vững, nằm
sấp trên bàn, kéo má, híp mắt nhìn Sở Vãn Ninh thật lâu.
Sở Vãn Ninh: “……”
Tiết Mông: “……”
Sở Vãn Ninh: “……”
Tiết Mông: “……”
Giằng co hồi lâu, mọi người ở đây đều nghĩ Tiết Mông say quá rồi, muốn đi
ngủ, bỗng nhiên cậu tươi cười rạng rỡ, lại muốn kéo tay áo Sở Vãn Ninh.
“Thần tiên ca ca.”
Bốn chữ khí phách rõ ràng có thể nghe.
Chúng đệ tử: “………………”
“Phụt.”
Không biết là ai bật cười trước, ngay sau đó tất cả mọi người nhịn không
được, dù sắc mặt Sở Vãn Ninh khó nhìn, tính tình lại kém, nhưng pháp
không trách nhiều người, mọi người đoán chắc dù y không cao hứng, cũng
không thể dùng Thiên Vấn quất mỗi người một lần đâu nhỉ? Thế là Mạnh
Bà Đường phi thường náo nhiệt cười vang một mảnh, giữa rượu thịt tất cả
mọi người chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn châu đầu ghé tai.
“Ha ha, thần tiên ca ca.”
“Ngọc Hành trưởng lão đẹp mắt như vậy, thật đúng là giống thần tiên.”
“Muốn ta nói, ta nghĩ tới một câu tục. Mỗi lần ta nhìn thấy ngài ấy, cũng
nhịn không được nghĩ đến câu đó.”
Có người hỏi: “Nói cái gì?”
“Trừ ba thước tuyết người quân, thiên hạ ai xứng bạch y.”
“… Vậy ngươi thật sự rất tục.”
Sắc mặt Sở Vãn Ninh chuyển từ trắng thành xanh từ xanh thành đen cuối
cùng y quyết định ra vẻ trấn định, coi như không nghe thấy.
Dù sao y quen đối mặt mọi người xa lánh cùng kính sợ, không khí ngày lễ
cùng cảm giác say bỗng nhiên nóng bỏng, khiến y lập tức không thể chống
đỡ, liên tục bại lui. Đối mặt tình huống như vậy, y thực sự không biết nên
có phản ứng gì, đành phải cố gắng trấn định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.