HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 626

Xung quanh dần dần lộn xộn, bước chân phức tạp, đèn đuốc sáng rõ.
Tiếng nhạc và tiếng ca ngọt ngào của nữ tử đều ngừng, hình như cửa điện
rộng mở, một mùi thơm ngào ngạt trong phòng theo gió bay ra. Sở Vãn
Ninh cảm thấy có người ôm lấy y, đưa y vào trong điện ấm áp. Một bàn tay
lớn đặt lên trán y, dò xét một chút, liền như bị đâm vội thu hồi lại.
Ngay sau đó, một giọng nam trầm thấp quen thuộc mà nguy hiểm khàn
giọng hét lên.
“Vì sao không bẩm bổn tọa?”
Không ai trả lời.
Nam tử kia đột nhiên nổi giận, ‘bịch’ một tiếng ném đập một đống vật
nặng, hắn tức giận gào thét, nổi trận lôi đình.
“Các ngươi làm phản sao? Y là chủ nhân Hồng Liên Thủy Tạ, là sư tôn của
bổn tọa! Y quỳ ở đây, các ngươi không ai đến thông bẩm bổn tọa? Vì sao
không thông bẩm! !”
‘Bịch’ một tiếng có người quỳ xuống, run lẩy bẩy, chính là đại cung nữ vừa
nãy diễu võ giương oai.
“Nô tỳ tội chết, nô tỳ thấy bệ hạ và nương nương đang vui vẻ, không dám
quấy nhiễu…”
Nam tử kia bước nhanh vài vòng, hỏa khí không giảm, áo choàng màu đen
viền vàng của hắn như mây đen lướt nhẹ trên mặt đất, cuối cùng ngừng lại,
tiếng nói vặn vẹo đến cực hạn.
“Thân thể y không tốt, sợ lạnh. Ngươi không đến báo cho ta, để y đợi trên
đất tuyết, ngươi còn…ngươi còn dập tắt lửa than trong viện…”
Âm thanh của hắn vì quá mức phẫn nộ mà run rẩy, cuối cùng hắn hít sâu
một hơi, cổ họng ù ù buông một câu.
Thanh âm không vang, nhưng sát ý trong đó, khiến kẻ khác lạnh cả người.
“Ngươi muốn cho y chết.”
Cung nữ kia bị dọa đến hoa dung thất sắc (khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt
sợ hãi)
, đập đầu xuống đất, đập đến trán tím xanh một mảnh, môi run rẩy
giọng the thé nói: “Không phải! Không phải! Nô tỳ nào dám có tâm tư như
vậy! Bệ hạ! Bệ hạ, oan uổng quá!”
“Lôi xuống. Phạt cực hình ở Thiện Ác Đài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.