HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 628

“Ta đi làm cho sư tôn bát trà gừng.” Mặc Nhiên lo lắng nhìn mặt y tái nhợt,
“Sư tôn, sắc mặt của người thật tệ.”
“…”
Thấy Sở Vãn Ninh không lên tiếng, Mặc Nhiên thở dài, cũng không nghĩ
nhiều, theo thói quen đặt trán mình lên trán lạnh buốt mồ hôi ẩm ướt của y.
“Nếu người không nói, ta coi như người đồng ý rồi.”
Sở Vãn Ninh vì kiểu thân mật như vậy mà kinh hãi, vô thức lùi đi dựa vào
phía sau: “… Ừm.”
Mặc Nhiên cũng ngủ đến hồ đồ rồi, như kiếp trước thuận tay xoa xoa tóc y,
lúc này mới choàng áo khoác chạy xuống dưới lầu mượn phòng bếp.
Không mất bao lâu, đã bưng khay mộc lên.
Mặc Nhiên không phải người tâm như cỏ cây, Sở Vãn Ninh chạy đến chốn
đào nguyên cứu hắn, còn bảo vệ hắn chu toàn, vô luận trước kia hắn oán
hận người này bao nhiêu, nhưng giờ này khắc này, tóm lại là cảm kích.
Trong khay bày biện một bát trà gừng nóng hổi, còn có bình nhỏ, bên trong
có đường nâu Thổ Gia. Hắn nhớ Sở Vãn Ninh không thích ăn đồ hắc,
nhưng thích ngọt.
Trừ trà gừng, mặt khác hắn còn yêu cầu nhà bếp lấy bánh bao chay. Màn
thầu cắt thành phiến mỏng, thấm qua sữa tươi chiên trong chảo dầu, rắc
một lớp đường, làm một đĩa điểm tâm đơn giản nhưng hương vị không
kém.
Sở Vãn Ninh bưng trà gừng từ từ uống, mặt dần dần có huyết sắc, ngón tay
trắng như sứ lấy miếng màn thầu sữa, đánh giá nửa ngày hỏi: “Đây là cái
gì?”
“Tiện tay làm, không có đặt tên.” Mặc Nhiên gãi gãi đầu, “Sư tôn nếm thử,
ngọt lắm.”
Sở Vãn Ninh không thích đồ chiên, chứa nhiều dầu, nhưng nghe đến hai
chữ “ngọt lắm”, vẫn còn do dự một chút, cầm một miếng xích lại gần bên
môi, cắn một cái.
“Hmm…”
“Có ngon không?” Mặc Nhiên thử thăm dò hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.