HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 219

Thủy Băng Thanh lộ ra bộ dáng hoan hỉ, “Nhiêu đây thì coi là cái gì, ta

bây giờ trong thân thể nữ nhân, thể lực có hạn. Nếu để cho ta khôi phục
thân nam nhi, ta còn có thể trình diễn thêm mấy màn lợi hại hơn cho ngươi
thấy.”

Nhìn Thủy Băng Thanh một thân áo váy mỏng bị ướt nên hóa thành trong

suốt, những đường cong linh lung nhưng ngọc, Nguyễn Nhược Nhược nhịn
cười không được, “Ngươi nhìn đi, bây giờ ngươi mặc đồ cũng coi như
không mặc, nếu để người bên ngoài nhìn thấy thì sao đây?”

Thủy Băng Thanh cười nói, “Thì cứ nhìn đi, dù sao cũng không phải là

thân thể của ta, ai thích xem thì cứ cho xem.”

Nguyễn Nhược Nhược chỉ đành lắc đầu cười nói, “Không có đạo đức a,

chiếm dùng thân thể người ta cũng không thay người ta bảo quản tốt.”

Thủy Băng Thanh không đáp lại mà nói sang chuyện khác: “Kỹ thuật bơi

lội của người cũng không tệ nha! Chi bằng chúng ta so tài một lần đi…
trước tiên lặn xuống nước xem thử ai nín thở lâu hơn.”

“Muốn so tài thì so tài, ai sợ ai nha.” Nguyễn Nhược Nhược ứng chiến.

Vì vậy hai người nhìn nhau cười một tiếng, cùng một lúc lặn xuống hồ.

Nguyễn Nhược Nhược lặn xuống, nhìn xuyên thấu qua màn nước lưu ly

trên đầu. Mặt nước lóng lánh ngân quang, có thể trông thấy vầng trăng sáng
tỏ. Đang trong lúc chiêm ngưỡng cảnh đẹp thì nàng loáng thoáng nghe được
một thanh âm du dương, tựa như một mảnh lụa mềm vờn nhẹ bên tai. Cẩn
thận nghe ngóng một chút, đúng là tiếng tiêu theo nước truyền đến. Dạ khúc
thâm u trầm lắng, vận thải phong lưu, truyền tới tầng nước sâu nhất.
Nguyễn Nhược Nhược càng lúc càng bị tiếng tiêu hấp dẫn, không nhịn
được nổi lên mặt nước, tìm kiếm một hồi liền trông thấy một bạch y công tử
đứng thổi tiêu, mi vũ hiên hiên, thân hình kiểu kiểu. Con trẻ nhà ai rảnh rỗi
nửa đêm trăng thanh gió mát ra đây thổi tiêu vậy nè?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.