HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 277

“Hừ! Sớm nhảy chưa chắc có được kỳ ngộ như vậy. Gặp đúng dịp nhảy

xuống trúng người…tỷ số này chính là một trên một ngàn vạn đó. Cũng
không biết ngươi vận khí gì!”

“Đại tỷ a, ta xui xẻo triền miên như vậy thì cũng nên hưởng chút vận khí

chứ. Ngươi đây đừng so đo như vậy?” Diêu Kế Tông giả vờ lộ ra bộ dáng
đáng thương.

“Ta so đo với ngươi làm gì? Ta cũng không phải đội lốt nam nhân.”

Nguyễn Nhược Nhược cười nói.

“Khó khăn mới ra khỏi cửa, đi thôi, chúng ta đi dạo Trường An thành

một phen đi. Hôm nay ta có thể từ từ bước đi, từ từ ngắm ngía, thời gian
là…vô hạn,” Diêu Kế Tống vẻ mặt hào hứng.

Suy nghĩ một chút, dù sao thì cũng chỉ có hai người, nàng lại vô cùng vui

sớng vì gặp lại hắn nên thập phần thống khoái đáp: “Được, hôm nay ta với
ngươi đi dạo, cùng ngươi ngắm cổ thành Trường An.”

Vì vậy hai người hăng hái bừng bừng bước đi, tựa như đi du lịch mà đem

thành Trường An đạp dưới chân nhìn ngắm. Toàn thành kiến trúc phân
thành ba phần lớn: cung thành, hoàng thành và ngoại thành. Cung thành
nằm ở trung tâm phía bắc, hoàng thành nằm ở phía nam cung thành, ngoại
thành bao quanh cung thành. Hoàng thành làm trung tâm, đô thị theo bốn
hướng đông tây nam bắc mà triển khai. Bên trong thành ngã tư đường giăng
khắp nơi, phân ra một trăm mười phường. Ngoài ra còn có đông thị, tây thị
buôn bán sầm uất và công viên náo nhiệt. Thành thị phân bố chỉnh tề, bố
cục nghiêm chỉnh, có thể gọi là đô thành điển hình của Trung Quốc cổ đại.
Diêu Kế Tông vừa đi vừa nói không ngừng: “Đệ nhất đô thành ngàn năm
trước quả nhiên danh bất hư truyền.”

Cung thành là chỗ ở của hoàng đế, người rỗi rảnh không được tới gần.

Cách không xa chỗ này là hoàng thành, bốn bề tường thành vây cao, trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.