HỮU DUYÊN THIÊN NIÊN LẠI TƯƠNG HỘI - Trang 372

trông nom con trai của ngươi, bảo hắn không nên đến tìm ta? Đây là bệnh
chung của những người gia thế hiển hách, một khi đứa con yêu dấu của bọn
họ say đắm nữ nhân mà họ không thích thì người không tốt luôn luôn là nữ
nhân kia, còn con trai của mình thì vĩnh viễn là bảo bối…

Nhìn Vương phi cứ thế bảo bọc con trai khiến Nguyễn Nhược Nhược tức

giận, nhưng nàng cố nhịn, “Vương phi đã nhờ thì ta cũng không từ chối, cứ
làm vậy đi!” Xem như ta tiết kiệm lời vậy!”

“Vậy nếu như hắn tới tìm ngươi, ngươi cũng cam đoan không gặp hắn?”

Vương phi được voi đòi tiên, Nguyễn Nhược Nhược không thể nhịn được
nữa.

“Vương phi đây chính là làm khó ta rồi, Tiểu vương gia nếu tới tìm ta,

lấy thân phận bình dân của ta sao dám không đón tiếp mà bỏ mặc hắn đứng
ngoài cửa? Chi bằng vương phi ước thúc Tiểu vương gia, như vậy chẳng
phải sẽ tốt hơn sao?” Nguyễn Nhược Nhược bất động thanh sắc phản kích.

Vương phi bị nàng đả kích một câu, cũng có cảm giác mình đang làm

khó người khác nên chủ động lui một bước, “Ngươi nói cũng phải, là ta suy
nghĩ không chu toàn rồi.”

“Vương phi chưởng quản nội vụ trong vương phủ, mỗi ngày phải ứng

phó đâu chỉ một trăm tám mươi chuyện, nhất thời không nghĩ tới cũng là lẽ
đương nhiên”, Nguyễn Nhược Nhược sau khi phản kích thành công liền rút
lui, nói vài lời dễ nghe.

Vương phi nguyên lai là tới tìm nàng chọc tức, nhưng không ngờ lại bị dụ

dỗ, cơn giận dữ biến mất, vẻ mặt thư thái leo lên xe. Nguyễn Nhược Nhược
mỉm cười tiễn khách, “Vương phi đi thong thả”.

Khách nhân vừa dời đi, nụ cười của Nguyễn Nhược Nhược cũng héo rũ

xuống. Khổ cực, diễn trò đúng là điều cực khổ nhất thế gian này a! Chỉ
mong sau này đừng có vị khách nào không mời mà đến như thế nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.