HỮU PHỈ - Trang 1068

nhìn chằm chằm vào nữ tử, bèn vội bối rối thu hồi tầm mắt.

Lộ trình không dài, ngoại trừ Dương Cẩn và Chu Phỉ cứ chốc chốc

“keng, cạch” chém nhau thì chuyến đi có thể nói là hòa bình, rất nhanh đã
tới khu vực Vĩnh Châu.

Xưa nay Vĩnh Châu nhiều trạng nguyên, non xanh nước biếc, từ thời

Tần Hán trở đi, trong thành lộ ra phong cách cổ xưa kính cẩn, khói lửa
chiến tranh chưa từng lan tới, Vĩnh Châu tương đối ôn hòa, là nơi rất được
văn nhân thi khách ưu ái.

Nhưng hiện nay vì có Hoắc Liên Đào ở đây gây sóng gió nên người

qua lại trong thành cổ Tiêu Tương này đều biến thành người giang hồ đủ
âm sắc vùng miền.

Trên đường lớn ngựa xe đông nghịt, các đại môn phái quen biết lẫn

nhau thường xuyên phải chào nhau.

Người ăn xin ven đường, người đánh xe trên đường, nói không chừng

đều là người của Cái Bang và Hành Tẩu Bang, không ai dám khinh thường,
tùy tiện một ông lão đi tới cũng có vẻ là thân mang tuyệt kỹ.

Các môn phái lớn nhỏ tay cầm đao kiếm qua qua lại lại đã không còn

là điều mới mẻ – dị nhân dân gian đâu đâu cũng có.

Bọn Chu Phỉ theo người của Hưng Nam tiêu cục vào một khách điếm,

tiểu nhị bận vắt giò lên cổ, Chu Phỉ tùy ý quét mắt qua một lượt, trước tiên
chú ý tới ba người – một ông lão một mắt tay cầm đao tay cầm khỉ, một
nam tử trung niên cao lớn thô kệch rõ ràng là nam cải nữ trang và một
thanh niên sau lưng đeo gùi, trong gùi là một đống rắn độc bò loạn xạ.

Trong Hưng Nam tiêu cục có một lão tiêu sư tóc hoa râm, sau khi Chu

Khánh không thể làm việc thì lão tiêu sư này làm “tổng tiêu đầu”, huynh
muội Chu gia đều vô cùng cung kính gọi ông là “Lâm bá”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.