HỮU PHỈ - Trang 1098

nhanh, cuối cùng không thể nào duy trì đứng thẳng nữa, mắt tối sầm, uất ức
ngã xuống.

Chu Phỉ trước tiên tiến lên cẩn thận quan sát, khẳng định hắn thực sự

hôn mê mới bắt đầu cân nhắc xem nên di chuyển đống “vật” này thế nào,
nàng làm thế tay thử, cảm thấy khiêng trên vai là không có khả năng, vai
nàng không rộng, không đủ xài; muốn cầm thắt lưng hắn xách lên lại phát
hiện đôi chân tự xưng “dài năm thước” của hắn rất vướng víu.

Chu Phỉ cầm trường đao khua loạn trên đầu gối hắn, nghĩ: “Dài quá

thật phiền, gọt bớt một khúc là được.”

Nàng bước tới bước lui bên cạnh suy nghĩ chốc lát, xách cổ áo Tạ

Doãn lên, lấy trong ngực hắn ra ít bạc vụn, kéo hắn tới chỗ tiểu thương bán
mũ rơm ven đường, chỉ vào xe đẩy hàng của người ta hỏi:

– Bán xe không?

Lát sau, Chu Phỉ để bạc xuống dưới ánh mắt nơm nớp lo sợ của tiểu

thương, xách nguyên vẹn Tạ Doãn ném lên, lấy một cái mũ rơm che mặt
hắn lại, chỉ lộ ít tóc trắng giả trên đầu, giống như chuẩn bị đi bán mình
chôn cha, đẩy “xác chết” rời đi.

Lúc này, mọi người của Hưng Nam tiêu cục trong khách điếm đều vì

Huyền Vũ chúa đích thân tới mà như lâm đại địch.

Khi quan tài lớn đi qua, cả lầu hai đều lặng ngắt như tờ. Sắc mặt

huynh muội Chu gia rất khó coi, ngược lại Dương Cẩn lại không kiêng kỵ
gì, đến trước cửa sổ nhìn xuống dưới. Từ trên nhìn xuống, cỗ quan tài lớn
mở nắp ấy hóa ra có huyền cơ khác, bên trong có một cái ghế to khí phái,
phía trước có mấy cái bàn nhỏ đóng chặt vào đáy quan tài, trên bàn bày
ngay ngắn các thứ như ấm trà bát rượu, 16 tráng hán bước chân vững chắc,
ly đựng đầy rượu cũng không văng ra một giọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.