HỮU PHỈ - Trang 1120

– Cô tiến bộ nhiều lắm, vi sư rất an ủi. Có gì ăn không? Bị cô rượt cả

ngày, chưa ăn uống gì nè.

Chu Phỉ “ừm” một tiếng, không hỏi hắn muốn ăn gì, xoay người đi ra

ngoài.

Nàng vừa đóng cửa, Tạ Doãn liền trở mình dậy, nhảy lò cò hai cái,

cầm ống sáo bị Chu Phỉ khắc đầy “hoa văn” lên, tỉ mỉ đếm, phát hiện trên
ống sáo nhỏ chỉ dài cỡ lòng bàn tay này được Chu Phỉ khắc 28 con rùa,
mấy con đầu trông đặc biệt hung ác, huyết khí của Vọng Xuân Sơn như
thấm vào trong từng nét khắc, hận không thể từng đao liếm máu.

Tạ Doãn nhìn mà da đầu tê lạnh, không muốn biết Chu Phỉ xem ống

sáo thành cái gì để khắc.

Dù sao mấy con cuối cùng vết khắc đã nhẹ đi không ít, mai rùa cũng

tròn hơn, có đầu có mặt, nàng còn nhớ vẽ thêm đuôi cho mấy vị gia này
nữa, hiển nhiên là không biết tại sao đã bình tĩnh lại rồi.

Tạ Doãn trầm tư đưa tay vuốt nhẹ những vết khắc.

Không lâu sau, Chu Phỉ trở về, xách theo một hộp cơm.

Tạ Doãn than vãn nhảy qua:

– May là ta biết cầm đũa bằng tay trái… hả?

Hắn mở hộp cơm ra, phát hiện cơm canh bên trong đều nguội ngắt.

Chu Phỉ tỉnh bơ:

– Ta hỏi rồi, người ta nói với tình huống của ngươi thì ăn đồ nguội là

ngon nhất, bằng không hơi nóng bốc lên dễ kích độc phát tác lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.