HỮU PHỈ - Trang 1124

Chu Phỉ đương nhiên không phải hoàn toàn không nghi vấn, tuổi tác

Tạ Doãn rành rành ra đó, nhưng nội công cao đến mức nàng bình sinh hiếm
thấy… một trong những người nàng bình sinh hiếm thấy, người còn lại cho
nàng cảm giác “sâu không lường được” chính là Khô Vinh thủ Đoàn Cửu
Nương.

Tạ Doãn nói:

– Vì không phải tự ta luyện. Là sư thúc ta cưỡng chế dùng chân khí đả

thông kinh mạch toàn thân ta, truyền hết công lực suốt đời cho ta không
chừa lại chút gì.

Chu Phỉ giật mình.

Nàng xuất thân thế gia, đương nhiên hiểu rõ, một người nội công thâm

hậu như vậy tiêu hao hết tu vi suốt đời sẽ có kết cục gì. Trực tiếp phế bỏ võ
công có lẽ sẽ có thể kéo dài hơi tàn, nhưng nếu dùng phương pháp gì đó để
truyền công thì chắc chắn chỉ có một kết cục là đèn cạn dầu.

Điều này đồng nghĩa một mạng đổi một mạng.

Tạ Doãn tiếp lời:

– Ta mang mệnh bất hiếu, sống thoi thóp hơi tàn. Ta còn sống ngày

nào thì giang sơn của tiểu thúc ta chưa danh chính ngôn thuận ngày nấy.
Ông ấy muốn cải cách hay muốn chinh Bắc cũng vậy, hễ là người bị ông ấy
làm dính dáng tới lợi ích đều dùng ta để cản trở ông ấy, ta chính là chiếc bè
trong nội đấu. Cô thấy Hành Sơn có thảm không? Nạn dân của Thục Trung
có thảm không? Ca nữ tự hủy dung mạo có thảm không? Ngày nào nội đấu
Triệu thị còn chưa dứt thì ngày đấy Nam Bắc khó mà thống nhất, chiến
tranh vẫn xảy ra, những kẻ sống lưu lạc rày đây mai đó vẫn phải lăn lộn
trong bùn lầy, bởi vậy ta còn mang mệnh bất trung gây họa cho thiên hạ.
Nếu đã bất trung bất hiếu thì sống nhiều thêm một ngày cũng là thừa thãi,
đúng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.