HỮU PHỈ - Trang 1202

Tước chúa trong truyền thuyết đã có thể đứng vào hàng “yêu ma quỷ quái”,
không phải con người.

Bây giờ, cuối cùng nàng cũng đã nhìn rõ đại ma đầu núi Hoạt Nhân

Tử Nhân, phát hiện thân hình hắn cũng xấp xỉ Tạ Doãn, chỉ là một nam tử
bình thường hơi gầy, dựa vào một cây cột dính máu bắn tung tóe trong nhà
thủy tạ, sắc mặt trắng bệch, toàn thân nhuốm màu mệt mỏi khó tả.

Chu Phỉ không có lời gì hay để nói với đại ma đầu đầy hung danh bên

ngoài này, chỉ nói:

– Không sai.

Rồi nàng nhanh chân bước theo Tạ Doãn.

Triệu Minh Sâm được đám thị vệ vây quanh đi phía trước như gặp đại

địch, Tạ Doãn cách cậu xa mấy trượng nhưng không hề lập tức đuổi theo.

Hắn do dự, khẽ giải thích với Chu Phỉ:

– Ta xếp thứ ba trong thế hệ bọn ta, năm mười ba tuổi được tiểu thúc

đón về Kim Lăng. Sau khi rời cố đô, ta luôn ở trong sư môn, hoàn toàn
không hợp với tường cao ngói trổ chốn thành cung. Minh Sâm đang tuổi
hiếu kỳ dính người, không hiểu sao lại đặc biệt dính ta, cứ gọi ta “tam ca”
miết, ban ngày đi đâu cũng theo ta, tối cũng ăn vạ không chịu rời ta. Một
đứa trẻ choai choai như ta mà phải dỗ thằng nhóc đuổi không đi đó, mới
đầu thấy rất phiền, nhưng trong cung quá tịch mịch, tới tới lui lui rồi cũng
thành quen. Bây giờ nó lớn, tâm tư cũng nhiều, có chút… Ta thấy nó gặp
nạn, nhưng vẫn kìm lòng không đặng mà nhọc tâm nhiều.

Tạ Doãn cực ít nhắc đến chuyện Triệu gia, lần này thao thao bất tuyệt

là điều hiếm thấy. Vì Chu Phỉ không những không ngốc mà còn rất thông
minh, nghe đoạn đối thoại giữa hắn và Ngô Sở Sở thì đương nhiên hiểu
Triệu Minh Sâm chính là kẻ đầu sỏ gây nên tình thế hỗn loạn trước mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.