HỮU PHỈ - Trang 1260

người, càng có truyền thuyết là trên đời căn bản không có người như vậy,
cách nói “Bồng Lai” hoàn toàn là tùy tiện chêm vào cho đủ số.

– Còn về cô nương, quả thực cũng có ít chuyện phiền cô giúp đỡ.

Đêm đó, trời sao lấp lánh, vầng trăng hơi khuyết, Chu Phỉ trải qua một

phen sinh tử như mơ, lại ngẫu nhiên gặp một người mà ngay cả truyền
thuyết cũng nói không rõ ràng, nhưng thành Vĩnh Châu thì còn xa mới bình
yên như mặt nước.

Từ lúc đại đội nhân mã của Sở Thiên Quyền hiện thân, Lý Thịnh liền

cảm giác không ổn, lúc đó tình thế hỗn loạn, Hoắc Liên Đào vừa chết là
đám “anh hùng hào kiệt” như ruồi mất đầu, chỉ có thể xoay đầu chạy theo
người khác.

Sở Thiên Quyền hiển nhiên nguy hiểm, nhưng Triệu Minh Sâm nhỏ

tuổi trong nhà thủy tạ đó e cũng chẳng tốt lành gì, hai làn sóng người này
đấu đá với nhau, muốn cuốn những người giang hồ không rõ nội tình vào
làm bia đỡ đạn.

Trong bụng Lý Thịnh vừa thầm mắng té tát Chu Phỉ bàn giao một

tiếng là chạy, vừa bảo Dương Cẩn trông chừng Ngô Sở Sở và Lý Nghiên,
rồi cao giọng nói:

– Bắc Đẩu quỷ kế đa đoan, chư vị! Chư vị nghe ta một câu, làm việc

cẩn trọng! Bảo vệ mình trước quan trọng hơn!

Nhưng trừ một đám nhỏ theo hắn bày trận ngăn Đinh Khôi ban đầu,

những người khác đều bị “quốc thù gia hận và giang hồ đại nghĩa” xông lên
đầu, không chút do dự cuốn vào chém giết, ai lại đi nghe một thiếu niên vô
danh tiểu tốt gõ trống lui quân?

Lý Thịnh la mấy tiếng muốn khô cả cổ nhưng vẫn vô dụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.