HỮU PHỈ - Trang 1273

Ngô Sở Sở chợt rẽ ngoặt, hai người lập tức biến thành chạy ngược gió,

ngón tay nàng ấy đẩy mở dây da buột miệng túi rồi ném về phía sau.

Bọn Huyền Vũ bám riết không tha tưởng nàng ấy giở trò cũ, lại ném

một túi bột mì, sao lại để mắc bẫy?

Nhưng rất nhanh, họ liền phát hiện một mùi hương kỳ dị theo gió phả

vào mặt, chính là thuốc gây mê chuyên dụng của đám ăn mày Hành Tẩu
Bang.

Mấy tên Huyền Vũ chạy nhanh lập tức tay chân bủn rủn nhưng vẫn

duy trì tư thế lao về trước làm ngã ào ào xuống đất.

Lý Nghiên phục lăn:

– Vậy cũng được? Muội nói mà, luyện võ công có cái rắm dùng!

Ngô Sở Sở không ngờ lần hiểm cảnh này lại khiến muội ấy đưa ra kết

luận như vậy, tức khắc dở khóc dở cười.

Ngay lúc hai người họ vừa tránh thoát được đám Huyền Vũ truy sát

tới, chưa kịp thở lấy hơi thì trong rừng phía trước chợt có tiếng chim hoang
kêu thảm thiết bay lên trời, toàn thân Lý Nghiên chấn động, dừng bước,
nghe một tràng tiếng sột soạt, một đám người đeo mặt nạ sắt từ từ bước ra.

Người cầm đầu ước chừng là một thanh niên mặc bộ thanh sam, vóc

dáng cao to, tay chắp sau lưng nhàn nhã như đi tản bộ trong sân vắng,
nhưng thân hình loáng cái đã đến gần, Lý Nghiên kinh hãi, không biết kẻ
này là thần thánh phương nào, bèn xách đao chắn trước mặt Ngô Sở Sở.

Thanh niên kia không thèm nhìn đao trong tay muội ấy, trực tiếp mở

miệng hỏi:

– Đinh Khôi có đây không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.