HỮU PHỈ - Trang 1347

mình. Nàng xách đao đi tới trước mặt Đồng Khai Dương, đẩy nón hơi xụp
xuống lên trên lần nữa, ngước khuôn mặt thanh tú, nói:

– Ồ, hóa ra là Vũ Khúc đại nhân của Bắc Đẩu.

Khóe mắt Đồng Khai Dương nhảy lên mấy lần, rít ra hai chữ từ kẽ

răng:

– Là ngươi.

Mấy năm nay, trừ phi Lý Cẩn Dung triệu nàng về làm việc, bằng

không quanh năm suốt tháng có hơn nửa năm là Chu Phỉ ở bên ngoài,
không biết đi hoang ở đâu, dù sao cũng không nghe nói nàng ở bên ngoài
làm ra chuyện kinh thiên động địa gì – có lẽ có làm nhưng không để lại tên
– dịp lễ Tết chắc chắn nàng sẽ về nhà đúng giờ, Lý Cẩn Dung cũng không
quản nàng nhiều nữa. Chu Phỉ nhận ra Đồng Khai Dương là rất bình
thường, nhưng Đồng Khai Dương dường như cũng rất quen thuộc với
nàng…

Thái dương Lý Thịnh nổi gân xanh. Hắn biết con nhóc thổ phỉ lần đầu

tiên xuống núi đã gây ra chuyện kinh thiên động địa này không thể nào yên
tĩnh như nàng thể hiện mà!

Ngón tay Chu Phỉ vuốt nhẹ mũi đao Toái Già, cười nói:

– Mấy hôm không gặp, trông ông vẫn khỏe nhỉ.

Lý Thịnh cảnh cáo:

– Chu Phỉ.

Chu Phỉ đứng giữa hai người họ, mở miệng giới thiệu:

– Muội quen Đồng đại nhân đây, duyên phận cũng không cạn đâu. Lần

đầu gặp Đồng đại nhân là lúc ổng và Thẩm Thiên Khu truy sát Mộc Tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.