HỮU PHỈ - Trang 1366

– …

Cách một bức tường, thầy đồ đọc đến chỗ “vị vạn thế khai thái bình”,

chữ “bình” kéo dài hơn ba mươi dặm, có thể nói là vừa hát vừa than khiến
lão đán (3) nghe cũng phải cam bái hạ phong. Trong hậu viện miếu Khổng
Tử lâu năm ít tu sửa này, một nam tử trung niên còn nửa cái mạng nằm trên
đất, nhẹ nhàng thả ra tin tức kinh thiên động địa.

(3) Lão đán: chỉ vai cụ già trong hí khúc.

Đừng nói Lý Nghiên, ngay cả Chu Phỉ cũng sững sờ.

– Kinh thành hiện đang bí mật không phát tang, tin tức này chỉ có

hoàng hậu, thái tử và mấy cận vệ bọn ta vừa khéo có mặt lúc đó là biết.
Thái tử muốn nhân cơ hội nhổ vây cánh của Đoan vương ở kinh thành,
giành kế vị đăng cơ trước nên nghiêm lệnh cấm truyền tin tức này ra ngoài,
bọn ta lúc đó đều bị nhốt trong cung, có người cả gan rời đi nửa bước liền
bị xử tội.

Lưu Hữu Lương giang tay:

– Thế nên Lưu mỗ đã “mưu phản” rồi.

Lý Nghiên sững sờ nửa ngày, hơi bất ngờ nói:

– Lẽ nào thúc định đưa tin này nói cho gã Tào… cái gã mập phì lũ kia

hả?

Chu Phỉ nhỏ giọng:

– Lý Nghiên.

Lý Nghiên le lưỡi, không dám nói lời ngốc nghếch nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.