HỮU PHỈ - Trang 1422

Nghê Thường phu nhân nói:

– Bọn ta chẳng qua là ca nữ đào kép dựa vào hát tiểu khúc kiếm kế

sinh nhai, không hiểu những đạo lý đao to búa lớn của Liễu huynh đệ, chỉ
là ta nhìn không nổi con của cố nhân làm bại hoại danh tiếng tổ tiên. Tiểu
tử, ta hi vọng ngươi về sau đừng tự xưng “Thanh Huy” nữa, ngươi không
cần mặt mũi nhưng cha ngươi dưới cửu tuyền cần. Ta không tin ngươi có
thể ngày ngày an giấc, không tin liệt tổ liệt tông nhà ngươi không tìm ngươi
lúc nửa đêm!

Trong lòng Chu Phỉ chợt hiện nỗi bi thương không rõ, Nghê Thường

phu nhân nói tàn nhẫn như vậy nhưng vẫn lo cho thanh danh người đã
khuất, không chịu chỉ ra tên thật của Ân Bái trước mặt mọi người.

Năm xưa một đao một kiếm, nhìn non uống tuyết (2), hẳn đã khắc ghi

trong tâm khảm.

(2) Nhìn non uống tuyết: vọng sơn ẩm tuyết, Nghê Thường phu nhân

từng làm cho Lý Chủy và Ân Văn Lam một thanh đao và một thanh kiếm,
đao tên Vọng Xuân Sơn, kiếm tên Ẩm TrầmTuyết, đao bà tặng cho Chu
Phỉ, bị gãy rồi, còn kiếm bà vẫn luôn giữ bên mình.

Đến hôm nay, kiếm chỉ còn lại vỏ, lưỡi đao chưa xuất, Lý Thịnh ở

trong tối không chịu lộ diện, nàng chần chừ ở bên ngoài, Ân Bái dương
dương tự đắc trong vũng lầy.

Chu Phỉ không biết khi nghe lời này, họ Ân và họ Lý có cảm tưởng gì,

dù sao nàng hơi khó chịu trong lòng.

18 người mặt sắt dường như bị lời Nghê Thường phu nhân chọc giận,

đồng thanh:

– Đệch!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.