HỮU PHỈ - Trang 1442

Một người áo đen như chui ra từ bóng, xuất hiện trong rừng cây phía

sau Chu Phỉ, giạt những cành thấp ra, chậm rãi tiến về trước.

Chu Phỉ nhìn rõ người tới thì sững sờ:

– Xung Tiêu Tử… đạo trưởng?

Gọi đạo trưởng hình như không thích hợp, Xung Tiêu Tử không mặc

trang phục đạo sĩ, ông búi tóc gọn lên, mặc y phục dạ hành, hiện ra lồng
ngực dày rộng, tay cầm một ống sáo hình dáng kỳ lạ, tăng thêm vài phần
khí chất bí hiểm.

Xung Tiêu Tử gật đầu với Chu Phỉ rồi không nhìn nàng nữa, ánh mắt

bình tĩnh không gợn sóng chuyển sang Ân Bái, duỗi một tay về phía hắn ta,
chậm rãi nói:

– Ân Bái, trả lại thứ không thuộc về ngươi.

Ân Bái chỉ cười khẩy.

Xung Tiêu Tử nói:

– Năm đó chưởng môn sư huynh của ta nhặt được ngươi dưới chân

Hành Sơn, niệm tình ngươi là hậu nhân danh môn nên không tiếc bại lộ vị
trí cấm địa Tề môn, mang ngươi về an dưỡng, giúp ngươi chữa thương,
điều trị kinh mạch, thậm chí còn định dạy võ công cho ngươi, nhưng ngươi
báo đáp huynh ấy thế nào?

Cổ trùng trong ngực Ân Bái lần nữa phát ra tiếng kêu cao vút.

Ân Bái cười nham hiểm:

– Niệm tình ta là hậu nhân danh môn? Hậu nhân danh môn nhiều lắm,

đâu thấy chưởng môn quý phái mời hết từng người một về cấm địa đâu, rõ
ràng là gã mũi trâu đó muốn đoạt Sơn Xuyên kiếm gia truyền của ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.