HỮU PHỈ - Trang 1443

Xung Tiêu Tử lạnh lùng nói:

– Đồ vong ân phụ nghĩa, đương nhiên cảm thấy mình luôn có lý, còn

người khác luôn sai. Ân Bái, hôm nay ngươi nói lời này, đủ thấy ngươi căn
bản không biết hoa văn sóng nước trên thân Sơn Xuyên kiếm của lệnh tôn
có ý nghĩa gì, ngươi cũng hoàn toàn không xứng cầm nó. Chưởng môn sư
huynh của ta chân thành đối đãi ngươi, ngươi lại lén xông vào kho cấm, lỡ
tay thả Niết Bàn cổ, còn bị cổ trùng mê hoặc, làm ra nhiều chuyện táng tận
lương tâm, ngươi nhìn xuống suối vàng hỏi thử xem, ngươi có xứng họ Ân
hay không?

Chu Phỉ từng nghe Lý Thịnh nhắc không chỉ một lần về vị Xung Vân

đạo trưởng bèo nước gặp nhau kia, nghe đến đây, nàng nghĩ: “Chưởng môn
Xung Vân Tử của Tề môn lúc đó không chỉ nhặt Lý Thịnh ba tháng mà còn
nhặt cả Ân Bái sao?”

Cái bệnh nhặt đồ vứt dọc đường gì thế này?

Chu Phỉ nhìn mẫu trùng Niết Bàn cổ, chợt nhớ ra gì đó, hít sâu một

hơi, không kìm được hỏi:

– Vậy Xung Vân đạo trưởng…

– Chưởng môn sư huynh ta chính là người đầu tiên chết bởi Niết Bàn

cổ. Cổ trùng đó tham lam thành tính, thích máu thịt người, càng là cao thủ,
nó càng kích động. Kẻ gọi là chủ nhân của cổ trùng chẳng qua là một con
rối bị tà vật này sử dụng thôi.

Xung Tiêu Tử chậm rãi nói:

– Khi sắp chết, sư huynh vẫn muốn khuyên ngươi đừng tham tà công,

dốc sức nghĩ cách trừ đi Niết Bàn cổ trên người ngươi, không ngờ hết thảy
đều là tưởng bở. Ta thấy ngươi rất cam tâm tình nguyện bị con sâu này sử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.