HỮU PHỈ - Trang 1522

trên triều đường, cãi nhau ầm ĩ, chướng khí mịt mù. Sau đó con tự cho
mình thông minh, xin lệnh đi tuần biên cương, dùng kế dụ người Bắc tới,
lại báo láo quân tình, bịa ra ba ngàn quân phòng thủ ở biên quan, thừa cơ
đoạt lại ba thành, lấy trận đại thắng này làm cớ, xúi giục bộ hạ cũ của phụ
thân và một đám con cháu hàn môn không nơi nương tựa công kích bộ
Binh…

Đồng Minh cảm khái:

– Trẻ người non dạ.

– Trẻ người non dạ, không biết nông sâu.

Tạ Doãn cười nói:

– Kỳ thực lúc đó Bắc triều đang lúc binh hùng tướng mạnh, còn

phương nam hai năm liền chịu lũ lụt, dân chúng lầm than, vả lại triều đình
trên dưới không đồng lòng, căn bản không phải thời cơ tốt để khai chiến,
ngay cả hoàng thượng cũng chỉ mượn việc tranh chấp giữa hai phái chủ
chiến chủ hòa để tạo thế cân bằng giữa “tân đảng” và “thế gia” ở Kim Lăng
mà thôi. Mọi người đều hiểu rõ đạo lý này, chỉ mình con không hiểu.

Triệu Uyên dùng “con côi của Ý Đức thái tử” lập ra một tấm bia lớn

cho phái chủ chiến, ngoài miệng năm lần bảy lượt tuyên bố mình chuẩn bị
nhường ngôi, khiến cựu đảng phương nam phức tạp hốt hoảng không yên,
chỉ sợ triều đình Kim Lăng rơi vào tay một tiểu tử choai choai suốt ngày
đòi báo thù phục quốc.

Đồng Minh đại sư hỏi:

– Sau đó thì sao?

Tạ Doãn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.