HỮU PHỈ - Trang 1524

Lần đó chuyện bại lộ, Kiến Nguyên hoàng đế tức giận, cả triều xôn

xao.

Đoan thân vương dẫu sao cũng là “hoàng thất chính thống”, nghe nói

các thái học sinh trong thành Kim Lăng viết thư gây rối, yêu cầu triều đình
nghiêm trị “quốc tặc”, chuyện càng làm càng lớn, cựu đảng Giang Nam
không thể không đẩy ra mấy chục kẻ thế mạng để lắng chuyện, Ngự lâm
quân cưỡi ngựa trên đường, xét nhà bắt người… Xuôi nam hơn mười năm,
lần đầu tiên Triệu Uyên đóng mạnh được cây đinh của mình vào thế lực
Giang Nam vững chãi, ấu đế “mềm yếu” ấy dựa vào sự ẩn nhẫn phi thường
của mình, cuối cùng từng bước một đi đến ngày hôm nay.

Đồng Minh đại sư trầm mặc hồi lâu mới hỏi:

– Lúc đó có thân binh tự nguyện làm thế thân cho con, suất binh dẫn

dụ bọn Tào Ninh Liêm Trinh đi, yểm trợ con phá vây bỏ chạy, vì sao con
không chịu?

Nếu lúc đó “giữ lại núi xanh, lo gì thiếu củi”, với uy tín của hắn trong

quân đội và dân gian, cộng thêm một lần ngã là một lần bớt dại tương lai,
nói không chừng cuối cùng hươu chết vào tay ai còn chưa biết.

Tạ Doãn cười, nói:

– Không biết, chắc là số mệnh.

Nói xong, hắn vươn vai, bỏ qua đề tài này và những chuyện trong quá

khứ, hỏi:

– Sư phụ, thanh đao mấy năm trước rảnh rỗi con rèn ra đâu rồi?

– Tan rồi, chưa kịp ra lưỡi.

Đồng Minh cũng ngầm hiểu, không nhắc nữa, chỉ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.