HỮU PHỈ - Trang 1589

Có lẽ Nghê Thường phu nhân xưa nay không câu nệ tiểu tiết, thấy hắn

thiếu niên trẻ tuổi nên chọc ghẹo đùa hắn chơi.

Lý Thịnh nghĩ, mình chẳng qua chỉ là một hậu bối trẻ tuổi vừa nông

cạn vừa đố kỵ, đời này đại khái chỉ xứng lo chuyện vặt vãnh, tương lai trở
thành một đại tổng quản Mã Cát Lợi khác quản Tú Sơn Đường là hết, dẫu
sao thuở thiếu niên đại đương gia từng nói, tư chất luyện võ của hắn chẳng
ra sao.

– Lửa! Lửa!

Lý Thịnh chợt hoàn hồn, khẽ quát một tiếng, chật vật dùng đao gạt ra

những mũi tên đầy trời bắn tới, trên đám mũi tên này của Bắc quân thật sự
nhúng dầu, lúc xẹt qua giữa không trung, lửa văng tung tóe như sao băng.

Má Lý Thịnh bị lửa hơ nóng, cây gỗ nơi hắn ẩn thân bị bén lửa, lửa và

nước trong cây va nhau khiến cả hai bên đều nhanh chóng tổn hại. Thân
cây cháy đen một mảng, lửa cũng lụi tắt, nhưng rất nhanh, càng nhiều mũi
tên lửa liên tiếp phá không trung lao tới.

Thời cơ họ tới rất không may, Bắc quân đã tập kết xong tám chín phần

mười, nhìn bề ngoài thì Bắc quân đã chuẩn bị xong việc giết sạch lưu dân
nơi này, dùng một mồi lửa hủy đi sơn cốc rồi tiến quân thần tốc ra tiền
tuyến… dầu này không hề lãng phí, toàn bộ đều dùng cho họ.

Mấy người trốn chung quanh theo Lý Thịnh tuy chật vật nhưng trong

thời gian ngắn vẫn có thể gắng chống đỡ, còn những người ban nãy khăng
khăng trốn vào sơn động thì cảnh ngộ gặp phải chẳng tốt đẹp gì. Vốn nghĩ
vào sơn động là có thể tránh tên bay loạn lạc đầy trời, ngờ đâu có quả cầu
lửa bay vào sơn động, nhanh chóng đốt cỏ khô và chiếu của các lưu dân.

Cơn gió đêm vừa khéo thổi vào trong động, nháy mắt cuốn lửa vào

bên trong, sơn động đó bị Bắc quân làm thành phòng giam thiên nhiên nên
bên trong hiển nhiên là ngõ cụt, các lưu dân ban nãy trốn vào động vì bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.