HỮU PHỈ - Trang 1605

Chu Phỉ hình như quên mất mình đã cởi “Thải Hà” cho Ngô Sở Sở, bị

một đao của Bắc Đẩu Phá Quân chém tới là vẫn ăn đủ. Trong lúc ngàn cân
treo sợi tóc mũi đao quẹt rách một lớp da mỏng trên vai nàng, nàng bước
Phù Du trận tránh được, tiến về trước như bóng ma, không quay đầu lại,
trường đao hất từ dưới lên trên hướng vào cằm Cốc Thiên Toàn.

Cốc Thiên Toàn lúc này đã tay không tấc sắt, còn bị trọng thương một

tay, đành cắn răng hét lớn một tiếng, dùng bàn tay không bị thương đánh về
phía sống đao Toái Già.

Chu Phỉ thuận theo chưởng phong của ông ta đẩy ra bên cạnh, vừa vặn

tránh được một đao của Lục Dao Quang từ sau đuổi đến, nàng lấy Cốc
Thiên Toàn làm lá chắn, xoay quanh ông ta nửa vòng.

Cốc Thiên Toàn ban nãy xuất chưởng trong tình thế cấp bách, dùng

mười phần lực, căn bản không kịp thu về, lúc này chưởng phong chưa tán,
chỗ hiểm yết hầu của ông ta đã nằm dưới Phá Tuyết đao.

Cốc Thiên Toàn cứng đờ, Lục Dao Quang cũng sững sờ.

Ngay cả Lý Thịnh khó khăn lắm mới tiếp cận gần quân trướng, đang

suy nghĩ bước kế tiếp nên làm gì cũng ngẩn người.

Đường đường là Cự Môn, tung hoành giang hồ bao nhiêu năm, thế mà

có ngày nếm trải cảm giác bị gác đao lên cổ.

Chu Phỉ ban nãy tập trung toàn lực chiến đấu, hoàn toàn không cảm

nhận được, nhưng bây giờ chợt dừng lại, nàng mới phát hiện vừa rồi thực
đến cực hạn, ngũ quan lục cảm và kinh mạch tứ chi của nàng toàn bộ đều
được sử dụng quá mức, mồ hôi toàn thân bỗng tuôn ra, cả người chợt mất
nước, môi nứt nẻ.

Nhưng bất luận hình tượng của nàng thế nào đều không thể thay đổi

được sự thực là Toái Già gác lên cổ Cốc Thiên Toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.